NHỚ ƠI
từ sâu mái rạ ru đời
từ trong dòng sữa mớm lời nuôi thân
từ em ướm lụa bên sông
từ trăng vàng rực cánh đồng lúa thơm
từ Buôn lửa hội bập bùng
từ chiêng trống dậy núi rừng Tây Nguyên
từ nguồn cội tới hồn thiêng
muôn ngàn mạch chảy qua miền nhớ tôi
không bao giờ nỗi nhớ vơi
về quê hương mẹ suốt thời lưu vong
không nơi nào, chỗ tận cùng
để lòng ngưng lại điệp trùng nhớ ơi!
CAO NGUYÊN
@
ELEGY
Where is the terminal end
For my heart to stop nostalgia that would extend?
From Mom under the thatch roof who lulled me
From her breasts that fed my body in glee
From the girl on the riverside who tried silk yield
From the yellow moon over the fragrant rice-field
From the highland hamlet fest with flickering fire
Gongs and drums' echoes from forests that aspire
From the somatic source to the sacred soul
With thousands of streams thro my nostalgic hole
Never will ever cease my longing for
My dear motherland deep in all my exile's life core
There is nowhere the terminal end
For my heart to stop nostalgia that would extend!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét