Thứ Hai, 29 tháng 10, 2018

Anthology of Vietnamese Poetry & Music - Thơ Nhạc Việt Nam Tuyển Chọn .

 

Anthology of Vietnamese Poetry & Music - Thơ Nhạc Việt Nam Tuyển Chọn 
Với mục đích là phổ biến văn hóa Việt cho người ngoại quốc được thưởng thức và lưu truyền lại một phần văn hóa của VN qua tiếng Anh .
Tuyển chọn và Chuyển dịch : Vương Thanh

@


Men Chiều Cali 

Vẽ cả trong tranh khung trời lộng gió
Vẽ cả men tình một độ lên ngôi
Nâng niu ta vẽ cành hoa Nhân Ái
Những đóa hoa cười nở mãi trên môi 

Nắn nót tình Thơ khung trời lộng gió 
Mười ngón tay hoa vướng nhạc bổng trầm
Cạn chén đầy-vơi nồng men tri kỷ
Dù một lần sao bỗng hóa trăm năm 

Ta về đây ướp lạnh miền Đông Bắc
Nhớ Cali từng giọt nắng hanh vàng
E ấp hành trang men chiều kỷ niệm
Phong kín gửi Người nỗi nhớ chứa chan 

Vẽ người thương, giữa khung trời lộng gió
Vẽ mình ta, ngồi đếm nỗi cô liêu
Vẽ cánh chim rừng, một thời xứ lạc 
Cali ơi! xin gởi nồng ấm men chiều 

Vũ Hối 

***

Heartwarming Evening in Cali 

I draw, in the painting, a windy sky
I also draw the intoxication of love rising high
In loving strokes, the Human Compassion flower is depicted
And the smiling flowers blooming on people’s lips 

With meticulous care, I pen words in calligraphy about the friendship of poets 
Your ten fingers like flowers dancing over the notes of a music melody
We emptied the glasses of wine infused with the fragrance of true friendship
Although we met just once, it seems like a hundred years knowing thee 

I returned to the frost of the Northeast region
I miss Cali with its rays of sunshine golden
My luggage contained the memories of an enchanted evening
I wrapped it and sent to you with nostalgic longings 

I draw a beloved friend in the windy sky
I draw myself counting the loneliness of being
I draw a forest bird, once lost in a strange land
O Cali! The fragrance of an enchanted evening … 

English translation by Vuong Thanh 


Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2018

Bonjour Vietnam - chào Việt Nam

Em chào Việt Nam, tôi chào em – Phạm Quỳnh Anh,

“Em sẽ về quê chào đón hồn em
Em về chào đón nước nhà Việt Nam”


Tha thiết lắm, và cũng bi thiết lắm. Ngôn ngữ Việt Nam diễn đạt tâm thức theo hai chiều bi và tráng thật ấn tượng.
Ước mơ thành sự thật khi em về Việt Nam, em thật sự đã:

Gặp lại những người anh trong ánh sáng
Gặp lại các anh trong buổi kinh cầu
Thấy hồn em nơi quê nhà yêu dấu
Hiểu được nguồn gốc, biết được giang san”

Em biết được bao nhiêu về giang san Việt Nam của trước và sau chiến tranh?

Hòa Bình! Có thật đó. Mà lầm than! Vẫn còn đó. Hồn em còn mãi đau. Tìm hiểu nguyên nhân không khó, điều khó là làm sao cho nỗi đau tan đi, như vết thương sau chiến tranh không còn rướm máu, sông núi quê hương khởi sắc xanh tươi, lòng người được vui theo tiếng cười của trẻ thơ.

Những đứa trẻ có những ước mơ nhỏ hơn em, chỉ cần được đi học để tìm cho mình chút vốn tri thức làm người – một người dân chân chính của một dân tộc anh hùng, trong một quốc gia hưng thịnh. Vậy mà khó, thật khó!

Biết đến bao giờ cái tâm thức hai chiều bi tráng hòa nhập vào lời chào Việt Nam trên hành trình về với tương lai không còn nỗi ray rứt của hồn đau! Khó, nhưng không phải là không thể, khi cõi hồn em còn ở đó: Việt Nam!

Hãy từ những tâm thức hôm nay, em nhé. Em sẽ biết cần “nhặt” những gì làm nên hành trang của tuổi trẻ tiếp sau lời cầu xin của thế hệ chúng tôi!

Em trở lại Việt Nam

Em trở lại Việt Nam
Nhặt giùm tôi ánh mắt
Của em bé thơ ngây
Vỉa hè khuya hiu hắt

Em trở lại Việt Nam
Mang giùm tôi tiếng khóc
Của một kẻ lưu vong
Xa nửa vòng trái đất

Em trở lại Việt Nam
Nhặt giùm tôi sợi tóc
Của mẹ lúc chia tay
Tiễn chồng đi ra Bắc

Em trở lại Việt Nam
Mang giùm tôi tiếng thét
Của chị lúc đêm khuya
Ngỡ còn trên biển Thái

Em trở lại Việt Nam
Nhặt giùm tôi mơ ước
Ðã bỏ lại năm xưa
Trên vùng kinh tế mới

Em trở lại Việt Nam
Mang giùm tôi tổ quốc
Trái tim nhỏ của tôi
Ðã nhiều năm đau nhức.
Trần Trung Ðạo

Với tôi, quê hương đã biết, rất tiếc chưa trọn đời thì đã lưu vong. Vậy mà nhớ, nhớ lắm. Nhớ đến nỗi đêm mơ, thấy mình đang theo tàu về quê. Lại thêm một tâm thức cho em nhìn, với ước mong em cũng “nhặt” được vài điều góp vốn hành trang

Tâm theo tàu về quê 
(mến tặng Phú Yên)

qua Đèo Cả, tới Hảo Sơn
đường chui vách đá, chưa mòn dấu bom
còi rung xuyên mấy tầng hầm
chập chờn sáng tối, rần rần bánh khua

đến Tuy Hòa, lỡ giấc trưa
hàng rong quê Nội mời đua cửa tàu
mãng cầu, cam, mít, mận, cau
xanh mơn dạo nọ, vàng thau độ rày

chạm thôi mà nhớ đã đầy
từng sân ga nhỏ chứa dày bâng khuâng
Phú Tân, Chí Thạnh, Đồng Xuân
chặng qua, đoạn lại, nhịp dừng...quá thương

tàu đi, tình ở, lòng rưng
núi sông vạn dặm đã từng chiêm bao
xa kia, quê Ngoại Sông Cầu
quá giang, tàu khuất qua đầu tóc sương.

nước xuôi, nguồn tận Kỳ Cùng
nhập Sông Ba sóng cuộn vùng lúa reo
quê tôi đó, xứ rạ nghèo
tàu mang tâm hạc về theo ráng chiều.

Cao Nguyên


Thứ Ba, 16 tháng 10, 2018

Mộng Quỳnh Hoa


Mộng Quỳnh Hoa

Khuya ngắm quỳnh hoa nở tuyệt vời
thơ vờn ngây ngất thỏa hồn tôi
lời mơn man nhụy hương thơm ngát
ý mớm mầm xuân khát giọt hồng

Chim bướm hợp hòa tiên cảnh động
long lanh sương đọng quyện lòng hoa
chung mộng rượu hồng say dạ yến
môi ướp nồng hương thượng uyển ca.

Cao Nguyên