Thơ anh phản ảnh một tấm lòng
nồng nàn với quê hương, đất nước, với bè bạn, với đồng bào.
Mỗi người làm thơ đều có một nét riêng tư, một cung cách đặc biệt của mình. Cũng tình yêu đó nhưng sắc màu có
khác; cũng quê hương đó nhưng mỗi góc nhìn thấy một bản sắc khác nhau; và thơ Cao Nguyên cũng thế, anh với
những nét rất riêng của anh. Xin đơn cử một vài dòng thơ của anh:
Mỗi bài thơ được các tác giả hình thành thường là một bức tranh đầy màu sắc, có mưa nắng bốn mùa, có thanh âm
nhạc tính, có bố cục mạch lạc. Dù không phải là họa sĩ chuyên nghiệp nhưng những sắc màu trong những bức tranh
thơ của anh cũng rất hài hòa, tươi sáng; cũng có xuân thắm thu vàng; cũng có nghĩa có tình, vô vàn nhân bản. Xin
cám ơn anh trong tình bằng hữu và xin được đồng cảm với tâm tư anh trong thi ca anh viết.
Kingwood,TX - trọng thu 2013.
Yên Sơn
@
@
"...Cũng như bao nhiêu nhà thơ trưởng thành của thế hệ đàn anh, đàn chị trước . Cái đặc biệt của anh
Cao Nguyên là rất trầm tĩnh, hay nói rõ hơn là bản tánh thâm trầm nhưng chân tình đầy nhiệt huyết .
Vì vậy hầu hết thơ anh nặng về quê hương . Những bài ca hùng tráng ngày xưa một thời liệt oanh .
@
*
"... Anh là người của quê hương muôn thuở , trong dòng máu và thơ anh nặng tình quê hương bất diệt ..."
Vy Sơn
@
Thơ Cao Nguyên có nét riêng, rất đặc biệt của mình. cách sử dụng từ, tư tưởng, lối kết cấu, đều hoàn toàn
theo phong cách riêng. Không giống ai mà cũng không ai bắt chước được. K cho đó là nét tài hoa của mỗi
@
'...những đồng điệu trong tâm hồn kẻ lãng tử và sự cảm nhận nơi trái tim kẻ chính nhân .. đã cho chúng ta
bắt gặp nhau để cùng có dịp suy ngẫm hơn chút nữa những điều đã thấm sâu vào máu huyết và bám chặt
thể tẩy xóa của lịch sử Việt Nam - khởi đầu từ vùng Cao Nguyên - dải Trường Sơn và kết thúc ở Sài Gòn.
rồi nhỉ? Và, trong những lần chạm tới của hơi thở từ những mồ hoang vào sự linh thiêng và nhiệm mầu của
một Đấng siêu nhiên từ bên ngoài và tận cùng Vũ Trụ - tạo nên một tái tạo của khoảnh khắc tràn đầy bi
đời và chữ nghĩa cõi trần gian hôm nay và mai sau !
Cảm ơn nhà thơ Cao Nguyên với Ngọn Triều Âm!
Paris .
@
@
Náo Nức Hội Trăng Rằm – Bài thơ rất chân tình, ngôn ngữ giản dị và rất mới. Mong chúng ta có dịp gặp
nhau ở một tuyển tập văn chương nào đó .
Hồ Trường An (Paris)
@
TT thích đọc loại thơ để cười và để khóc.Thơ Cao Nguyên nhiều ý tưởng, đủ để cười và để khóc . Chừ ai
hỏi vì sao khóc, vì sao cười, thì chẳng biết trả lời vì sao!
Họa Sĩ Thanh Trí (San Jose)
@
HN vẫn vào Quán Mây để đọc Thao Thức . Nhưng đọc trên net không “đã” . Có quyển thơ trên tay, để đầu
giường, mỗi đêm tùy ý, cứ thư thả ôm thơ vào mộng, thích hơn anh CN nhỉ?. Vì vậy mà HN nghĩ anh in
Thao Thức đi nhé!. Chúc anh còn hoài nỗi đam mê với nàng thơ, say mê trong sáng tác và không ngừng
khai phá chữ nghĩa, để những vần thơ Cao Nguyên ngày càng quyến rủ
và lôi cuốn, những vần thơ rất CN, một cõi thơ riêng!.
Vũ Hồng Ngọc (California)
@
Thơ đẹp, ý đẹp, truyền cảm trung thực. Vừa là sứ mạng, vừa kiếp nô, vừa chán chường, vừa nhớ thương.
Còn viết được thì vẫn còn cuộc hành trình. Một cuộc hành trình không tới đích, vì tự nó là đích rồi
Mong anh nhận ra còn nhiều người đi bên cạnh trên những cung đường vô tận đó. Mãi mãi cũng gặp nhau.
Tình thân
Lưu Nguyễn Đạt (Washington.DC)
@
Tình ngạo khí. Đời cuồng ca
nhưng trong sâu lắng máu hòa lệ rưng
Sông mông mênh. Núi chập chùng
gom vào thơ vẽ tranh hùng tráng bi!
Hạnh nguyên vào cuộc giao tri
gởi người thơ chút nghiệm suy thật thà
Cầu mong chữ nghĩa nở hoa
đẹp vườn tâm tưởng trong tòa sử thi!
Hoàng Yến (France)
@
Thơ Cao Nguyên rất thơ. Tôi thích lối thơ này. Giản dị, nhưng đầy hơi thở của xúc cảm trong đó.
Thân mến
Phong Vũ
@
Anh Cao Nguyên thân
Đọc " Bọn Mình" . Một bài thơ hay, thấm thía, chan chứa tình người.
Thân
Tràm Cà Mau
@
Đọc bai tho " Bon Minh" cua anh noi ve cuoc doi binh lua cua chung ta tâm hồn tôi xao xuyen chi la.
cam on anh gui cho nhau bai tho that tuyet voi.
Phan Kham
@
Có cái gì đó rất nhẹ, rất lặng nhưng lại quyết liệt, trong cái tĩnh lại thấy cái động lãng đãng - trong giấc mơ
của thao thức - Thơ anh kỳ diệu thế...
Thu Hà Nội
@
Anh Cao Nguyên quý mến,
Tôi vừa nghe qua bài thơ phổ nhạc "Rừng Ơi" của anh. Thơ buồn và ý nghĩa lắm của người mong mỏi cố
hương trong ánh nắng nhiều, nghe như "cọp nhớ rừng" vậy.
Mến chúc anh khoẻ, mong được thưởng thức tiếp thơ của anh.
Thân kính
Nhạc Sĩ Châu Đình An
@
Thơ Cao Nguyên khi nào cũng chứa chan tình cảm và nhẹ nhàng làm xúc động người đọc.
Tràm Cà Mau
@
Anh có vẻ khiêm nhường trong cách nói về thơ của anh . Việc thi sĩ ra tuyển tập thơ của mình _ không hẳn
chỉ là vấn đề thi sĩ đó biết "tự đánh giá" mình hay không đâu anh CN ! ... Phải đọc qua bao nhiêu bài thơ
viết về Saigon hay có liên quan đến Saigon ( trong TN ) _ mới chọn được bài của anh . Trong bài "Saigon,
Em & chiếc áo dài" _ có những ý tưởng và hình ảnh rất hay về Saigon xa xưa , về anh , về em , về quảng
đời niên thiếu, và nhất là ... về những gì đã qua không còn tìm được nữa .
Chúc anh luôn vui và sáng tác mạnh .
NS Hoàng Tùng Nguyên
Dec 26, 2006
@
Giọt Lệ Hồng của Một thời Quê Hương mỗi lần Xuân đến ... Không thể không xoáy buốt tâm can của
những người đã từng qua... không thể nào quên... Cám ơn giai điệu lồng lộng của thơ anh... Bàn tay đã
dâng hiến hoa hồng bao giờ cũng ngát hương ... cho dù có đẩm máu vì gai thì những giọt máu kia cũng
thơm mùi hạnh phúc...
Vương Anh (Sài Gòn)
*
Cảm ơn anh Cao Nguyên. Bài thơ “ Nửa Thế Kỷ Việt Nam” như một thông điệp gửi đến moị tấm lòng,
mọi trái tim chân chính. Đọc lên tôi lại nghe văng vẳng Bình Ngô Đại Cáo của Khai quốc Công thần
Nguyễn Trãi.
Song Nhị (California)
@
Trước khi gặp Cao Nguyên, anh gọi thơ tôi là thơ khẩu hiệu . Tôi giận anh, giận lắm .
Nhưng khi ngồi trước anh, đúng hơn là trước thơ anh . Tôi cười, hả giận . Vì thơ anh vượt lên bày trước tôi
nỗi nhớ rừng xưa, nhớ đồng đội cũ nơi chiến trường và nơi hỏa ngục!
Tôi đã khóc trong điện thoại với anh, khi tự tôi đọc anh nghe chính thơ của anh, bài Rừng Ơi .
... thương mùa cây cúi đầu buồn tháng Hạ
lá chịu tang qua mấy chục năm rồi!
lúc ta đi, rừng sâu còn ngún lửa
lửa hận thù, cháy quá nửa đời ta
cháy bỏng màu da, làm sao lành vết sẹo
chung niềm đau, ta chẻ máu nuôi rừng ...
Ôi tiếng kêu não lòng không chỉ với Cao Nguyên mà còn với tôi, với người đọc cảm thấy đau buốt tận
cùng
... thơ ta đó, rừng ơi! ru chút nhé
ta chưa về thăm đất mẹ chiều nay
sợ hàng cây còn long lanh ngấn lệ
ta với rừng sẽ khóc giữa vòng tay!
Nhà thơ Cao Nguyên ơi! Tôi đã khóc khi đọc thơ anh . Những giọt nước mắt hạnh phúc vì Rừng, vì Thơ .
Pittsburgh, 22 tháng 10 năm 2013
Lê Mai Lĩnh
(Trích những dòng lưu bút trong tác phẩm THAO THỨC)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét