Huyền Thoại Tình
ơi này những nụ cười duyên
mơn man chi lắm cho nghiêng mạn tình
đắm chìm trăm dạo lén nhìn
bờ môi đuối ngợp trong nghìn mơ hoang!
ơi này ánh mắt câu hồn
nhìn chi sâu hoắm tận bồn chồn đêm
dấu khuya trong giấc ngủ ghìm
lòng theo trăng vẫy lời tim gọi tình!
ơi này những ngón tay xinh
vờn giao chi phím cho thinh không ngời
tâm thơ nhiên tịnh góc đời
chợt nay đồng thiếp khuấy lời mộng du!
ơi này mắt níu nụ cười
gợi tay vói chạm ý lời thinh không
chờ ta giũ vấy bụi hồng
sau du du mộng, vóc ròng ròng thơm!
Cao Nguyên
@
lá rất xanh và nắng rất hồng
hoa rất xinh và môi rất ngoan
thơ chào xuân trên đồng cỏ biếc
anh chào em giữa lòng hừng đông
em có thấy một dòng sông mới
dâng phù sa vào gốc mạ thơm
trên cánh đồng anh vừa nghĩ tới
không hề lưu dấu vết căm hờn
mai em nhé mình về nơi ấy
anh ươm thơ trên môi em ngoan
nghe khúc khích tiếng cười trẻ dại
nũng nịu em bay theo diều hồng
đời một thời bâng khuâng khép lại
em giữa anh lời thơ hừng đông
anh trong em một dòng sông mới
thuyền tình trôi đem hương vào xuân.
Cao Nguyên
@
ước chi giữa khung trời nhớ
mình gặp nhau trên sắc biếc của Xuân
để quên một thoáng ngập ngừng
mà như triệu hạt buồn nung tháng ngày !
ước chi gió nối vòng tay
chạm thôi em nhỉ ! đã đầy cuộc mơ
ngực em cắn ngập hồn thơ
và anh say chết bên bờ tim em !
phía nào em hỡi ! là đêm
góp trăng sao lại đọc tên người tình
rõ ra từ thuở nguyên sinh
anh em - hai đứa . bóng hình hoài thai !
say em - nhật nguyệt cầm tay
sáng cùng hai phía không ngày, không đêm
chỉ còn rực cháy giữa tim
một nguồn máu nóng chạy trên dòng tình !
Cao Nguyên
@
chiều qua, gặp ai trên phố
ngỡ em tình thuở ban đầu
từ thời ngồi nghe guốc gõ
nhịp buồn như lời mưa ngâu
chiều nay vẫn lời guốc ấy
nhẹ vang góc phố quê người
một thoáng ai nhìn gởi lại
mà đời vui như nụ cười
lang thang đi về cuối phố
thì thầm guốc mộc ngày xưa
vọng âm lời tình hẹn hứa
tan trường mỗi bữa đón đưa
bài thơ của ngày xưa ấy
anh còn nhớ mãi đến nay
mỗi khi nghe lời guốc gõ
bâng khuâng nỗi nhớ về em!
Cao Nguyên
@
gọi nhau em nhé, bằng tâm
về mai sau nhé, trong ngần bước đi
ý tình, thơ ngỏ xuân thì
lời đời, vút cánh chim di bạt ngàn
gọi nhau em nhé, bằng duyên
về mai em nhé, đường huyên náo mờ
tình gần, trong nẻo hương mơ
đời xa, lời giữa vật vờ khói sương
gọi nhau em nhé, vô thường
về mai em nhé, quên đường bụi bay
vui tình, ý uống lời say
mừng đời, thoát cuộc trùng vây thụ hình
gọi nhau em nhé, bằng tình
về mai em nhé, bóng hình nhập chung
ý thơ, hồng nở đóa mừng
lời đời, khuất tất sau tầng hạo nhiên!
Cao Nguyên
@
Thời Gian
nếu gió biết hôm nay em khóc
gió sẽ ngừng cho mắt thôi hoen
giữ tâm em xanh trong màu ngọc
đẹp long lanh từng hạt thương yêu
nếu nắng biết hôm nay em vui
nắng sẽ ươm mây hồng thêm chút
cho em cười rất thực hồn nhiên
thơ anh tươi rộn ràng nét mực
nếu biết em khuya còn thao thức
anh ru em tình khúc bình yên
theo nhịp tim thì thầm trong ngực
này dấu yêu tình thật tuyệt vời
bằng ấy nếu, đủ chưa hỡi Nhỏ
còn chẳng ưng anh ngỏ tiếp lời
chỉ sợ sau tuyệt vời lại khóc
vừa hổ ngươi vừa nhạt môi cười.
Cao Nguyên
sáng nay em ra biển
mang lòng anh đi theo
với cánh diều hoa tím
bay trong làn nắng reo
trưa nay em nơi biển
khoát áo màu thiên thanh
bầy hải âu nhầm lẫn
bay quanh em trời xanh
chiều nay em và biển
cùng hát lời yêu anh
âm thanh hòa gió lượn
trên sóng vàng long lanh
đêm nay em rời biển
còn ngoái lời chào trăng
chừng như tình hiển hiện
trong sóng chao vô hằng!
Cao Nguyên
ơi này cô láng giềng xinh
độ rày còn nhớ tầm nhìn giậu xưa
ghét ai len lén mắt đùa
chút lao xao lá lòng thừa hổ ngươi
khúc kha khúc khích miếng cười
dấu trong giọt nắng cho ngời mơ đêm
sáng vờ phơi tóc bên hiên
để xem ai đó còn ghim mắt chờ
chuyện thời ấu kể như thơ
chút lao xao nhớ còn tơ tưởng hình
mới hay đời rộng thung thinh
vẫn còn lúng liếng khóe nhìn dễ thương
nắng mưa chùng mấy ngả đường
còn vương nét ngọc bên tường giậu chao
bởi xưa vờ húng hắng chào
cho nay ngoái lại còn nao núng buồn!
Cao Nguyên
chiều buông
biển vắng
vắng mênh mông
nước xanh
xanh biếc
sóng lăn trầm
mây bay
bay với chim
về núi
trăng cũng vừa nghiêng
nghiêng dáng em
khúc dạo đầu cho bản tình ca
anh vừa viết bên thềm biển vắng
khi nhìn mây cùng chim bay qua
trên triều âm điệp trùng lóng lánh
thời gian xóa tên mình trên cát
chỉ còn nghe tiếng nhạc trùng dương
lời thì thầm trầm lăn sóng vỗ
từ lưng triền biển nhớ yêu thương
chim thiên di sau mùa trốn tuyết
đang về ngàn biêng biếc trăng xanh
hát đi em chuyện tình rất tuyệt
lời thơ hồng trong mắt long lanh
bay lên em vút cao đôi cánh
theo dòng trăng về nơi biển xưa
về nghe sóng trùng dương lấp lánh
hát lời thơ tình khúc giao mùa!
Cao Nguyên
trong con mắt thần bí anh
ý nghĩ em bị bóc trần
trải trên những tầng thơ bay
nên em mơ mây hóa thạch
tim em dòn như thủy tinh
làm sao anh nhìn không vỡ
em cất tình giữa lặng thinh
còn nghe lung linh nhịp thở
anh khắc lời tình cẩn trọng
trên từng phiến đá như mây
làm sao lòng em hờ hững
khi nhìn gió uống lời say
chỉ đành nhìn thơ cuốn hút
em bay vào trong mắt anh
đêm thôi nghe tình thao thức
mơ mây hóa thạch trong hồn!
Cao Nguyên
gởi tặng em, thơ anh hương quả ngọt
hái từ vườn xuân sớm, nắng tinh nguyên
nhâm nhi hết những gọi mời mai mốt
tuyệt nhiên em thoát khỏi mọi ưu phiền
nhìn tám cánh chữ thơ hừng hực nở
thèm nụ hôn về ngủ giữa trang thơ
mới mơ ước đã nghe nồng nhịp thở
siết môi ngoan tình đợi đến bao giờ
em đừng sợ, thơ không là trái cấm
dẫu cắn nhầm, đời chẳng sợ hóa thân
chỉ sợ nỗi bâng khuâng tình quá nặng
thao thức đêm, em gọi nhớ bao lần
nếu ngại quá, em giữ nguyên quà tặng
cất vào nơi xinh xắn giữa tim em
khi bất chợt có nỗi niềm xa vắng
ngửi hương thơ, đời chắc chắn bình yên!
Cao Nguyên
nếu biết em đọc thơ anh mà nhớ
ánh mắt vừa gặp gỡ hôm qua
anh đã chuốt ý lời rực rỡ
tựa nắng vờn trên những cánh hoa
nếu biết em đọc thơ anh từng chữ
anh đã tìm cổ ngữ trêu em
cho bâng khuâng theo vào giấc ngủ
trong mơ em hóa bướm bay lên
nếu biết em đọc thơ anh mà ngỡ
mình như từng gặp gỡ nơi đâu
anh đã viết lời tình rất cũ
từ duyên xưa gởi lại mai sau
nếu biết em đọc thơ anh mà vui
anh đã ươm tiếng cười vào chữ
khi buồn em ngân nga vài lời
lòng vui theo bước tình luân vũ
sao ta không về nơi xa xưa
yêu thương nhau như trong tình đầu
thơ reo vui trong từng điệp khúc
không còn lời buồn như mưa ngâu!
Cao Nguyên
nếu mình đi ngược về xưa
rằng em có chắc tình thừa nỗi vui
thôi nghe sâu lắng ru hời
tim ơi hãy ngủ qua bồi hồi đêm
nếu mình đang giữa cuộc tìm
rằng em có chắc tình nguyên lòng chờ
hương còn quyện gối sau mơ
vòng tay ân ái chưa hờ hững đau
nếu mình còn tựa vai nhau
rằng em có chắc mai sau tình nồng
thôi lời trăn trở sầu đông
ngày không giá buốt, đêm hồng lửa tin
đã như không chắc chuyện tình
thì thôi em nhé đừng nhìn mưa ngâu
hạt buồn rơi chạm đêm sâu
mạch thơ rối vỡ, nhạt màu phối âm!
Cao Nguyên
vẫn thèm nghe được tiếng em
ngọt pha chút đắng hờn ghen thuở nào
nhắc phone vừa mở lời chào
là em vội hỏi: thế nào, khỏe không?
(nhớ ơi! nhớ tím cả lòng)
xạo ơi là xạo, hỡi ông đa tình
(nói thế nào, em mới tin)
thôi đừng nói nữa, lỡ tin mất rồi
giận hờn cũng bấy nhiêu lời
trước khi tạm biệt còn đòi: hôn em
ừ thì hôn ngọn gió đêm
thoảng hương thương nhớ từ bên kia trời
nói đi em, đừng nhẹ lời
ngọt cay đã hẹn một đời gọi nhau
anh thèm nghe cả nỗi đau
khi em chong mắt nhìn màu mưa đêm
hứng từng giọt lặng vào tim
chảy rưng nỗi nhớ trong tình khúc mơ
chuông reo giữa những lời thơ
nối từng con chữ đợi chờ nhịp rung
nhớ ơi! nhớ những hồi chuông
gọi đi em nhé, giận hờn cũng nghe !
Cao Nguyên
khi anh chết, trái tim vẫn đập
những nhịp riêng, rất riêng của em
dìu em qua một thời khó nhọc
lời thơ anh ru em từng đêm
anh không muốn nghe lòng em khóc
khi đêm về nhìn trăng vừa lên
nghe tình nói với mình như thật
sao buồn vui không anh một bên
chỉ anh chết, thơ còn có mặt
vì có em đứng giữa lời thơ
vui hát theo người đi vỡ đất
chia buồn với kẻ mất dòng sông!
Cao Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét