Chủ Nhật, 6 tháng 4, 2025

ĐÀ LẠT TÌNH NHỚ

ĐÀ LẠT TÌNH NHỚ


ĐÀ LẠT TÌNH NHỚ Thơ: Hồng Thúy Diễn ngâm: Hương Nam

LỜI BIỂN

LỜI BIỂN


LỜI BIỂN Thơ: Hồng Thúy Nhạc: Phan Ni Tấn Ca sĩ : Ngọc Mỹ

CÒN NHỚ SÀI GÒN

CÒN NHỚ SÀI GÒN


CÒN NHỚ SÀI GÒN Thơ : Hồng Thúy Nhạc : Liên Bình Định Ca sĩ : Diệu Hiền

Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2025

Đà Lạt Hoàng Hôn

Đà Lạt Hoàng Hôn


Đà Lạt Hoàng Hôn - Thanh Tuyền 
---
Ai yêu thơ và nhạc quê hương, khi nghe nói về Đà Lạt mà không nhớ đến giọng hát trong như dòng nước rót từ thác Cam Ly vào lòng thế nhân của nữ danh ca Thanh Tuyền .
Lắng nghe chiều xuống thành phố mộng mơ
Màu lan tím Đà Lạt xưa phủ mờ .. !
Khi ngắm Đà Lạt hoàng hôn, Đà Lạt của ký ức, càng thương về miền đất lạnh . Đà Lạt của Thanh Tuyền với bao kỷ niệm từ ưu ái đến ưu tư; Từ hăm hở gõ guốc giòn trên những nẻo đường xuân sắc xanh tươi đến nỗi băn khoăn nhìn về cố quốc phai nhạt ân tình
Đà Lạt ơi có nghe không Cam Ly
Khóc tình đầu dang dở …!
Dầu vậy, trên hành trình âm nhạc 50 năm, tiếng hát Thanh Tuyền vẫn ngân vọng luyến lưu về một quê hương gửi lại, về những thương yêu trong tình dân tộc cưu mang.

Tiếng hát Thanh Tuyền mãi mãi còn ngọt ngào trong tâm của hằng triệu khán thính giả trên khắp địa cầu . Cho dẫu hôm nay với liveshow nhạc “50 năm ca hát Thanh Tuyền”, tiếng hát bồng bềnh theo vận nước nổi trôi xin gửi vào kỷ niệm như tâm nguyện.
Sự giả từ sân khấu chỉ là cánh màn nhung khép lại che khuất nhân dáng, nhưng tiếng hát Thanh Tuyền vẫn mãi mãi lan tỏa trong nền âm nhạc Việt Nam. Tiếng hát đầy chất trữ tình quê hương và dân tộc . Tiếng hát ghi lại nửa thế kỷ nhạc sử của quân dân Miền Nam trong cuộc chiến chống ngoại xâm, bảo vệ non sông và hạnh phúc đồng bào.
Trân trọng biết mấy tiếng hát thoát lên từ trái tim người con của Mẹ Việt Nam :
Biết yêu thương, biết khổ đau .
Biết một dân tộc vì sao trong ngoài !

Biết không để hoài niệm mà hoài mong những đứa con lưu vong sẽ trở về bên Mẹ khi quê hương hết kẻ bạo thù.
Cảm ơn Thanh Tuyền, người ca sĩ có tấm lòng thanh tân và ân tình khoáng đạt . Người ca sĩ có tên trong bảng vàng âm nhạc Việt Nam.
Cao Nguyên
(Lời giới thiệu show nhạc 50 năm của ca sĩ Thanh Tuyền / California)

ĐÀ LẠT PHỐ NÚI

ĐÀ LẠT PHỐ NÚI


Thơ: Hồng Thúy
Nhạc: Nguyễn Tuấn Ca sĩ: Hà Thanh Hòa âm: Đỗ Hải
---

ĐÀ LẠT PHỐ NÚI 

Đà Lạt thân yêu cao nguyên phố núi Nhớ nắng mênh mang ôm dáng hàng cây Xuân Hương đôi bờ mơ xanh liễu rũ Chan chứa tim ai tiếng gió reo Đồi Cù Buổi chiều Cam Ly hẹn hò xưa vẫn thắm Thung Lũng Tình Yêu đôi bóng còn vương Muôn lời Than Thở lòng nghe xao xuyến Em nhắn gì trong lam tím hoàng hôn? Về Tuyền Lâm khói sương rơi mờ lối Trắng Thác Prenn ngỡ cơn sóng ngàn khơi Cõi hoa vàng Mộng Mơ đầy tay với Mimosa say đắm cả trời mây Chợ Hòa Bình, Trại Hầm từng con dốc Bước chân qua Palace áo mềm bay Thủy Tạ ơi! hương tình cà phê cũ Xứ hoa đào, Đà Lạt nhớ không vơi
Hồng Thúy



Đà Lạt và Tôi

Đà Lạt với những hàng cây thông - là biểu tượng suốt đời mãi nhớ.
Thông là chất thơ hiện hình của Đà Lạt, là dấu ấn khó quên của những người từ đó ra đi, và của người muốn về thăm nơi đó.
Có những cảnh sắc rất riêng của Đà Lạt, không thể nhầm lẫn, không thể pha trộn. Tỉ như bạn không thể tìm ở đâu ra mùi hăng hắc của nhựa thông trong những đêm Đông hồng lửa.
Cũng như bạn không thể tìm đâu ra màu hoang dại mà dễ thương của những khóm Dã Quỳ. Dù rằng ở Đà Lạt, bạn dễ tìm ra đủ loại hoa, từ cao quý như Lan, nồng nàn như Hồng, lãng mạn như Mimosa.
Đến từ một ngắm nhìn thực thể, hay đến từ một cõi nhớ về. Đà Lạt có nét đẹp của những bức tranh quê mịn màng và bình an. Đà Lạt có những cảnh đẹp tuyệt vời, với thác nước luôn tuôn chảy trong ánh sáng rực rỡ của trời chiều.
Đà Lạt có sự trầm mặc của những thảo nguyên vùi ngủ dưới sương mù.
Cảnh Sắc của Đà Lạt không ai có thể nói hết. Có chăng là những lời ghi qua nhạc, qua thơ, qua nét cọ, qua máy hình thu nhận được.

Những thứ ghi nhận được còn quá ít ỏi trong một Đà Lạt bộn bề sự giàu có về bản sắc và âm hưởng. Nên đừng ai nói là họ đã trải qua và thấu hiểu nhiều về Đà Lạt.

Tôi chỉ là một khách lãng du, đến Đà Lạt với chút duyên sơ ngộ của mối tình đầu. Tình với người thì tôi không giữ được. Nhưng tình với Đà Lạt thì mãi mãi còn trong tôi. Dẫu sao thì tôi chưa hề phủ nhận nguyên nhân tôi yêu Đà Lạt, vì ở đó còn thấp thoáng bóng một người nơi sân trường Bùi Thị Xuân:
"...Hồng Phước ơi! Em ở đâu rồi
anh tìm em suốt những ngày trời rạng rỡ
anh tìm em suốt những buổi mù sương
cũng chỉ gặp được em trên ngàn nẻo nhớ..."
Nhưng với bạn thì sao? Dẫu không có ai riêng tư của bạn thấp thoáng ở đó. Vẫn có trong tim bạn một Đà Lạt đáng yêu.
Tôi không nhắc đến Đà Lạt như một bố cục. Mà là một tổng thể pha trộn giữa màu sắc, âm thanh và tình người.

Đến hay đi từ nơi đó, Đà Lạt vẫn còn trong nhau những cảm xúc khó quên. Tuy rằng hôm nay Đà Lạt không còn những thứ nguyên xưa. Vị trí những hàng thông trong Thơ và Nhạc gửi về Đà Lạt không còn nhiều nữa.
Có chăng chỉ là lòng hoài niệm về một Đà Lạt xưa.

Cao Nguyên