Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2024

Tưởng Niệm Cha

 Tưởng Niệm Cha


Khi Mẹ mất- Cha thêm tình của Mẹ
nuôi dưỡng con thuở còn bế vào nôi
Cha nâng con đi tập tễnh vào đời
Cha chỉ cho con thấy chân trời rộng
Cha dạy con vì người mà sống

tất cả vì con - hy vọng một đời
tất cả vì con - Cha khổ một thời

ngày Cha mất -
con đang bị lưu đày biệt xứ
lạy từ biệt Cha, con đã không tròn
hiếu nghĩa cùng Cha, con chưa trả được
nên suốt đời - con mãi đau buồn 

con gởi đến Cha khối ân tình sâu nặng
những lời này như đóa tâm hương
tưởng niệm Cha!


Cao Nguyên

TÌNH CHA (Nhạc và lời Vĩnh Điện) Ca sĩ Diệu Hiền

Thứ Năm, 30 tháng 5, 2024

THI HẠNH - Tác Phẩm & Tác Giả

THI HẠNH - Tác Phẩm & Tác Giả 

Hy Vọng

 Hy Vọng

Còn hối tiếc mùa xanh còn hy vọng
cầm trong tay cho chắc những niềm tin
chờ đất trở thêm một lần gieo hạt
mầm nỡ nào không mọc những chồi non !
*
"... Đã đến lúc phải chuyển giao vào điệp khúc
cố quên lòng thù hận
cho tim mình khỏi bị ép chặc
nghẹt thở
con cháu chúng ta muốn được nghe
từ khởi đầu của điệp khúc
với nỗi cảm xúc tận cùng
về huyết thống
về danh dự của một Dân Tộc
và luôn muốn ngẩng cao đầu
trước mọi dị chủng
để nói
tôi là người Việt Nam ..."
Cao Nguyên
@
Hope
Having regretted the lost years I know there’s still a hope
for me to keep up my own belief in the hand
Awaiting the ground to be broken for sowing
I believe new buds will appear from the seeds !
*
“...It’s high time to get to the refrain
and try to forget the hatred
so that our hearts won’t be tightly pressed
until suffocation
Our descendents want to hear
right at the beginning of the refrain
with the deepest emotion
about the blood relationship
and the honor of a brave people
who always want to hold their heads high
before all the other peoples
to say
we are Vietnamese…”
NHT
---------------------
Tuổi Trẻ Việt Nam

https://www.facebook.com/100000278031961/videos/1173371576015432/

Thứ Tư, 29 tháng 5, 2024

Bản Tình Cuối

Bản Tình Cuối


Bản Tình Cuối, - Sáng tác: Ngô Thuỵ Miên - Trinh bày: Ngọc Nhung

Thứ Tư, 22 tháng 5, 2024

ĐẠI HỘI CỦA HỘI NGƯỜI VIỆT CAO NIÊN VÙNG HOA THỊNH ĐỐN 2022

ĐẠI HỘI CỦA HỘI NGƯỜI VIỆT CAO NIÊN VÙNG HOA THỊNH ĐỐN 2022


Bầu cử Ban Chấp Hành 2022 - 2024

Ước Mơ Việt

 Ước Mơ Việt 


Việt Khuê đã hát bài "Ước Mơ Việt" tại Chùa Linh Sơn 
trong chương trình đón Tết Giáp Thìn 2024

Thứ Tư, 15 tháng 5, 2024

Thơ Nhạc Hải Ngoại

Thơ & Nhạc Hải Ngoại


Thơ & Nhạc Hải Ngoại
Chương trình Thơ & Nhạc Hải Ngoại do nhóm Hoài Hương thực hiện và Bích Trâm diễn đọc, chúng tôi xin hân hạnh tiếp tục giới thiệu với quý vị Tiếng Hát Chân Tình của Mộng Trang, phần 1.
Chân Tình cũng là tên một bài hát mà nhạc sỹ Đình Đại đã phổ nhạc từ thơ của thi sỹ Cao Nguyên, do Mộng Trang trình bày, cùng nhiều bài hát rất dễ thương khác do chính Mộng Trang phổ nhạc.
Kính chúc quý vị một cuối tuần vui vẻ và mời quý vị thư giãn cùng với những điệu nhạc nhẹ nhàng nhưng rất sâu lắng của Mộng Trang.


Ước Mơ Viêt chủ đề MẸ


Thơ Nhạc Hải Ngoại

Thơ Nhạc Hải Ngoại 


Chương trình Thơ & Nhạc Hải Ngoại do nhóm Hoài Hương thực hiện và Bích Trâm diễn đọc, chúng tôi xin hân hạnh tiếp tục giới thiệu với quý vị Tiếng Hát Chân Tình của Mộng Trang, phần 1.
Chân Tình cũng là tên một bài hát mà nhạc sỹ Đình Đại đã phổ nhạc từ thơ của thi sỹ Cao Nguyên, do Mộng Trang trình bày, cùng nhiều bài hát rất dễ thương khác do chính Mộng Trang phổ nhạc.
Kính chúc quý vị một cuối tuần vui vẻ và mời quý vị thư giãn cùng với những điệu nhạc nhẹ nhàng nhưng rất sâu lắng của Mộng Trang.


Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2024

Mình Ơi

Mình Ơi


Mình Ơi Thơ: Cao Nguyên Nhạc: Như Ngọc Hoa Hoà âm: Vũ thế Dũng Thực hiện video clip: Huyền Ái

Ngày Của Mẹ

 Ngày Của Mẹ

Dâng tặng Mẹ những đóa hồng tuyệt đẹp
chứa thương yêu suốt cả cuộc đời con
nhớ Mẹ lắm nhưng vẫn chưa về được
quê hương đất nước chẳng an toàn
Ngày Của Mẹ mỗi năm xin hẹn lại
khi bình an cùng mở tiệc chúc mừng
tình nồng ấm giữa vòng tay thân ái
đời sẽ vui như thuở tuổi đang Xuân
Kính an Mẹ yêu quý của các con
mọi ngày vẫn bình yên và mạnh khỏe
dẫu chung quanh cuộc sống đời lặng lẽ
nhưng lòng con nghe Mẹ hát lời ru
Những lời ru thấm ân tình của Mẹ
tiếp truyền nguồn sinh lực sống cho con
vượt thế cuộc qua bao thời dâu bể
Mẹ trong con tâm huyết mãi ấm nồng.
Cao Nguyên

Thứ Năm, 9 tháng 5, 2024

Hạnh Phúc Bất Chợt

 Hạnh Phúc Bất Chợt

Có những mắc xích lịch sử đau thương đan xen nhau trong cùng một thời điểm làm tâm trí mình giao động chông chênh qua từng cảm xúc và sự kiện.
Hôm qua đi xem phim “Ride the Thunder” và hôm nay đi diễn hành nhân ngày chiến sĩ trận vong của Hoa Kỳ (Memorial Day). Những hình ảnh về chiến tranh và hòa bình tạo nên những xung đột qua cảm xúc từ an tới nguy, từ nhân bản đến tội ác.
Nhân Bản là nguyên ủy của sự sống, Tội Ác phát sinh từ sự sống, một luân chuyển nhịp nhàng nhưng đối nghịch. Mức độ tội ác trong chiến tranh cũng nẩy sinh khác biệt giữa một xã hội quyền sống của con người được minh định và bảo vệ bởi luật pháp như Hoa Kỳ, khác với tội ác trong chiến tranh được khởi xướng bởi chủ nghĩa tàn bạo được xác mình trong chủ thuyết của đảng cộng sản “thà giết lầm hơn bỏ sót” bất cứ ai có thể gây hại đến hệ thống đảng trị và nhân sự điều hành guồng máy chiến tranh.
Trong cuộc chiến 20 năm tại Việt Nam vừa qua (1954 – 1975) cộng sản đã giết mấy triệu người dân vô tội dưới đủ mọi hình thức. Số lượng người dân bị giết chết qua thống kê không còn lạ với tầm nhìn và ý nghĩ của nhân loại trên khắp địa cầu.
Riêng với phim “Ride the Thunder” ngoài tính chất ác liệt của cuộc chiến, người xem càng thấy rõ hơn sự bạo tàn của chủ nghĩa cộng sản đối với những người của “bên thua cuộc” (theo cách nói của cộng sản). Chúng bất chấp quy ước về tù binh chiến tranh của Liên Hiệp Quốc, tàn bạo vượt quá sức tưởng tượng ngay khi người xem liên tưởng và so sánh với tội ác chiến tranh của Đức quốc xã.
Phim diễn đạt từ truyện, truyện diễn tả thực trạng của các nhân vật trong mỗi sự kiện với sự dẫn trình của các nhân chứng còn hiện hữu. Ai đã từng bị giam trong các nhà tù cộng sản hẳn đã phải chịu sự khổ nhục. lắm lúc muốn tự hủy mình vì danh dự của một người chiến binh và nhân cách của một con người, nhưng đồng thời luôn nhắc nhủ mình cần phải sống. Sống để chống lại sự tàn ác, sống để còn cơ hội gặp lại những thân thương của gia đình và bằng hữu đã bị bức bách chia xa.
Tình cảm gia đình đã dìu người tù binh gượng dậy với ý chí kiên trì sống vượt qua sự khổ nhục để khỏi phụ lòng mong đợi của người thân. Đúng là người tù binh phải “Cỡi Ngọn Sấm” (tựa của bản dịch Việt ngữ) để sống còn.
Bối cảnh chiến tranh Việt Nam trong thập niên 1970 qua sách và qua phim “Ride the Thunder” với tôi là rất thực. Bởi tôi vừa là nạn nhân, vừa là chứng nhân của giai đoạn lịch sử đau thương đó.
Thực trạng của mỗi sự kiện tôi đều đã trải qua, nên sự xúc động càng dấy lên mạnh hơn với cảnh người tù binh quay lưng bước trở vào phòng giam theo lệnh, cũng là lúc hai dòng nước mắt của người vợ vỡ òa qua rèm mi vừa chớp. Nước mắt được nén lại trong đôi mắt khổ đau đến cùng tận khi nhìn thấy thân thể chồng mình quá đỗi suy nhược.
Sự xúc động lắng trong tôi làm loạn nhịp thở, tay tôi bấu vào mép ghế ngồi chạm phải tay người Mỹ ngồi bên cạnh. Chúng tôi nhìn nhau như có cùng một luồng cảm xúc. Qua va chạm bất thường và qua chuyện trao đổi, tôi biết người Mỹ là hậu duệ của một cựu chiến binh Mỹ đã từng tham chiến bên cạnh quân lực Việt Nam Cộng Hòa.
Thêm một kỷ niệm đáng nhớ trong buổi xem phim là sau khi rời phòng chiếu ra về. Đến cầu thang tôi gặp thêm một hậu duệ chiến binh Mỹ khác đang đứng nói chuyện với 2 cháu nhỏ mặc quân phục thủy quân lục chiến Mỹ.
Tôi dừng lại gợi chuyện và muốn được chụp một tấm hình kỷ niệm với hai cháu bé đẹp và dễ thương. Lời yêu cầu của tôi được chấp thuận và chính người mẹ của hai cháu chụp cho chúng tôi tấm hình kỷ niệm. Tôi bắt tay tạm biệt hai cháu với lời cảm ơn, tiếng cười phả lấp nỗi buồn còn tồn động trong tôi từ cảm xúc của phim.
Không hiểu tôi có gì hấp dẫn khi nói chuyện với các cháu trẻ, mà cháu nào cũng vui vẻ và thân thiện với tôi. Như hôm nay đi diễn hành, tôi cũng được làm quen thêm vài cháu nữa. Và lại có thêm vài tấm hình kỷ niệm với hậu duệ của hậu duệ chiến binh Mỹ. Cuộc sống được những niềm vui bất chợt cũng tạo nên hạnh phúc.
Cảm ơn đời, cảm ơn tình thân mến người với người trao nhau.
Cao Nguyên
Washington D.C. – 30/5/2016

Ngày Ghi Ơn - Memorial Day

Ngày Ghi Ơn - Memorial Day


Memorial Day
Lễ Chiến Sĩ Trận Vong hay Ngày Chiến Sĩ Trận Vong (Memorial Day) là một ngày Lễ Liên Bang (Federal Holiday) tại Hoa Kỳ - vào ngày Thứ Hai cuối cùng trong tháng 5 hằng năm. Trước kia với tên gọi là Decoration Day, ngày lễ này tưởng niệm những quân nhân Hoa Kỳ đã tử nạn trong lúc phục vụ.
Ngày lễ đầu tiên tưởng niệm những quân nhân cả hai miền Bắc (Union) và Nam (Confederate) đã tử nạn trong Nội Chiến Hoa Kỳ (American Civil War). Sau Thế Chiến Thứ Nhất (World War I), ngày lễ này bắt đầu được mở rộng để tưởng niệm các binh sĩ bị tử nạn trong các cuộc chiến khác.
Từ năm 1971, Lễ Chiến Sĩ Trận Vong chính thức trở thành ngày Lễ Liên Bang ở Hoa Kỳ. Vào ngày này, người Mỹ đi viếng thăm các nghĩa trang và các đài tưởng niệm; lá cờ Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ được để rũ cho đến trưa theo giờ địa phương .
@
Ngày Ghi Ơn
cuối tháng năm - nghĩa trang buồn tiếng gió
vườn mộ Người hoa nở đỏ trong tim
những tiếng khóc lặng yên vừa trở giấc
nghe thân thương theo mạch đất rong tìm
Tìm Người đến nơi cõi về vĩnh viễn
khoát tay chào trận tuyến phía sau lưng
giữa ánh nến chập chùng đêm đưa tiễn
hoa trao Người từng cánh lệ rưng rưng
Memorial Day - nhớ Người, ta về phố
thành phố bình yên hoa nở bốn mùa
trời cuối tháng năm, đất buồn nhịp thở
vi vu thầm câu chuyện chiến trường xưa
Nghe rất rõ những ước mơ rơi vỡ
trong những trái tim ngóng đợi giao mùa
mùa của lúa xanh mọc trên lửa đỏ
mùa của sen hồng ngát giữa hố bom
Mỗi giao mùa tim quặn nghìn tiếng nấc
Chiến tranh đau và nhức nhối hòa bình
Người ở giữa thành phố này rất thật
Một đời đi tất bật đến vô thường !
Cao Nguyên
-----
Ngày Ghi Ơn - Memorial Day Thơ: Cao Nguyên Phổ nhạc: Như Ngọc Hoa Ca Sĩ: Dzoãn Minh

Thứ Ba, 7 tháng 5, 2024

Thi Sử

 Thi Sử

Theo dòng thi sử xem kỳ tích
trống Phú Xuân, vó ngựa Thăng Long
thuở dựng nước trời xanh ngọc bích
thời xây non đất ánh hồng tâm
Truyền thuyết Âu Cơ, lời linh hiển
kẻ lên non, người ra biển tạo đời
kẻ lên non quên lời mẹ dặn
khi vỡ nương, chặt đứt dây nôi
Đất vỡ mạch, đời lầm than quá đỗi
hồng hạc bay cánh mỏi nhớ rừng ngô
trên phế tích quách thành chen cỏ rối
người trầm ưu, mùa đợi gió hong mồ
Nghiêng bia vỡ, soi trăng tìm cổ tự
viết lại dòng thi sử đã mờ rêu
thắp sáng trầm hương ngày tháng cũ
rọi đường cô phụ trở về kinh!
Cao Nguyên
@
Historical Poems
following the lines of the Historical poems to see marvelous legends
The drums of Phú Xuân, the gallops of Thăng Long
at the time our country was set up, heaven as green as jade
at the time mountains were built, land was brightened with pink hearts
The legend of Au Co, sacred words
The ones went to the mountain, the others to the sea to build life
The ones going to the mountain forgot their mother’s instructions
When breaking up the fields, they cut off their blood bonds
Earth’s veins broke, life became so overly miserable
flamingos flied weary wings for missing forests of maize
on the destroyed relics, the walls of citadels mixed with weeds
Men on meditation, seasons waiting for the drying wind
Slanting broken steles, the moonlit, searching for ancient letters
rewriting the lines of Historical verses already dimmed by moss
light up frankincense the old days and months
Lighting the road for lonely women coming back to the kingdom .
Translator: William Hoàng

Thứ Hai, 6 tháng 5, 2024

Huyền Thoại Tình

  Huyền Thoại Tình 



Lời Giới Thiệu 

“Huyền Thoại Tình”- Tình Thơ Cao Nguyên


Tình là vô vàn những cung bậc cảm xúc, chập chùng đan xen, cuốn hút hồn người, để rồi khi tỉnh ra, nào biết trái tim đã trầm luân tới tận phương nao. Có nhớ, có nghĩ, cũng chỉ biết, còn đó nhỏ nhoi một mạch đập.


Thơ là những tâm tình sâu thẳm, có khi quay cuồng như gió lốc, có khi lặng lẽ tựa lá rơi, nương vào chữ mà phô, tựa vào vần mà lướt. Câu thơ như ánh trăng, khẽ chạm lòng người, chỉ một mạt nhỏ lại tràn đầy diễm ảo.  Thế nên, mới có Người Thơ…


anh mê thơ như mê mình được nói

với cỏ cây hoa lá với trăng sao

nói với đất sâu , nói với trời cao

cái thân phận con người trên đá sỏi

 

anh mê thơ như mê mình được hỏi

ta về đâu sau những cuộc bể dâu

người về đâu khi kết thúc nguyện cầu

tình về đâu sau nghẹn ngào nức nở

 

Thơ giúp Tình nở hoa, Tình giúp Thơ gợi nhớ.

Tình và Thơ hòa quyện, nên lời ru ngọt ngào yên mộng hồn say…

 

nếu thơ anh đã vào em

hãy ôm đêm ngủ cho yên giấc nồng

kê đầu lên gối tịnh không

cho hương tình nhẹ xuôi dòng thản nhiên.

 

ngủ đi em - giấc ngoan hiền

nhẹ buông nhịp thở vào miền vô ưu

thơ anh vui dẫu không nhiều

thương yêu cũng đủ nuông chìu tâm em

 

À ơi! em ngủ bình yên

thơ anh đang chảy trong em ngọt nồng.

 

Thơ Cao Nguyên là vậy đó, lãng đãng như khói lam chiều, khiến kẻ du tử bạc áo phong sương dừng bước, dõi nhìn. Đơn côi sao? mà vẫn yên ả sao? Bởi, đâu chỉ có riêng mình mới "gió cuốn đi"?

 

em hỏi, viết để làm gì

nhiều khi anh còn không rõ

ý lời gió sẽ cuốn đi

mai còn lại gì để nhớ

dẫu lời mình viết hôm nay

có cả nồng say tha thiết

mong cho thế giới mai này

đã quên những mùa ly biệt

 

em hỏi, vậy sao còn viết

chắc anh không biết trả lời

bởi chính giữa thời khánh kiệt

anh còn mãnh liệt niềm tin

tin mai bình minh sẽ đẹp

sau đêm gió thét mưa gào

tin người còn bao nồng nhiệt

yêu thương bằng nỗi khát khao

 

Tình vốn dĩ đã Huyền Thoại.


Huyền Thoại - Vì thăm thẳm mịt mùng như cánh chim lạc hướng?

 

Chỉ tại em tính hay đa cảm

lòng mãi buồn vì một cánh chim

bay lạc hướng trong đêm mưa bão

và em tìm thấy nó bên hiên

 

(trời chưa sáng sao chim không ngủ

có phải rừng đâu mà ngóng mắt tìm

bạn mày ư - trên đồi núi cũ

mỗi mình mày bay lạc vào đêm

 

chờ mai sáng bay về quá khứ

còn bây giờ ngủ đi, ta ru

những lời ru của tình mẫu tử

của thân thương từ trái tim người)

 

anh đã nghe từ trong mắt em

những lời tình ru chim bình yên

như ru anh trên đường phiêu bạt

cũng bao lần đi lạc vào đêm!

 

Huyền Thoại - Như những ký ức xa xôi, sao người mãi không rời?

 

về thăm Sài Gòn giữa mưa tháng sáu

gió quất ngang, im bặt tiếng ve sầu

ghé hiên cũ tìm tuổi đời yêu dấu

bờ vai xưa, tóc sũng nước về đâu

 

xe ngược dốc, qua cầu Trương Minh Giảng

tay chạm hờ vạt áo bám yên sau

tiếng mưa rõ mà lời trao rất lặng

môi lạnh run, sao chẳng giục đi mau

 

nhưng chậm thế nào, vẫn về đến ngõ

đến khúc đời quanh, mình bỏ lạc nhau

giờ tìm lại căn nhà xưa, mái đỏ

lặng lẽ nhìn khung cửa, hỏi người đâu 

 

Huyền Thoại - Bởi ẩn ẩn vẫn đó mạch sống, nhẹ nhàng và nhân ái.

 

thơ lau nước mắt giùm em

từng lời sũng ướt rơi trên môi mềm

ngại ngùng, em chẳng khóc thêm

sợ tình đuối sức, ngã bên đường về

 

gặp em trước cửa hôn mê

thơ dìu em bước qua bề bộn đau

vai thơ nương sức tựa đầu

uống hơi thở mịn trên màu chữ quen.

 

Thơ Cao Nguyên là vậy đó, thăm thẳm mù sương mà ngọt ngào đến lạ.  

 

ta bỏ ta đi mấy chục năm

cầm bằng mất tích giữa mù tăm

ngày về bến cũ rêu mờ phủ

ngắm dấu chân xưa đất lạnh căm

 

ta tưởng quên ta giữa chốn này

may còn hạt bụi trong mắt cay

nên chi lòng mãi còn vương vấn

lời tình em neo giữa tháng ngày

 

xin cám ơn đời, cám ơn em

đã vì ta thao thức nhiều đêm

tội con tim nhỏ trong cơn lốc

vẫn giữ tin yêu để bình yên

 

chẳng còn chi ngoài một tấm lòng

theo máu rong tim những giọt hồng

trút xuống lòng em ngàn hạt nắng

hong ấm đời nhau sau giấc Đông.

 

Ô, ra thế, "một tấm lòng", Tình?

 

Tình còn khi cay đắng, Người Thơ nào muốn bẽ bàng với ai, thôi thì, phút cuối đường dài, câu Thơ chữ ít nói sao cho vừa... Hay chăng, hãy để Tình mãi là... Huyền Thoại.


Trịnh Bình An

 

*** 

Huyền Thoại Tình - Một chủ đề đẹp suốt hành trình chữ nghĩa của tôi đi qua từ những miền đất thơm hương hoa cỏ quê nhà, đến nhiều nơi mình cư trú vẫn luôn phảng phất nét đẹp của tình yêu cả trong thơ và trong từng cơn mơ qua. 

Mơ như Thơ hay Thơ như Mơ đều đẹp từ vóc dáng Nàng Xuân đến dung nhan Nàng Thơ nơi giảng đường văn khoa thuở ấy. Từ hoài niệm mông lung đến kỷ niệm tương phùng đều gợi hình cho chữ nghĩa len chân vào từng lối thân quen tỏa lời ý vào thơ tạo nên những thanh âm êm dịu trên từng cung bậc đi vào chuyện tình huyền thoại. 

Huyền Thoại Tình

Gửi em một huyền thoại tình 
anh vừa mới đọc qua hình bóng xưa 
ý hay, lời chữ không thừa 
như tranh cổ tích treo mùa hạnh nguyên 

Nhân vật chính không có tên 
chỉ là ảo ảnh con tim phiêu bồng 
một chiều én gọi sang xuân 
hoa rừng chợt nụ, tim dừng cánh bay 

Gát đời trên nhánh mây gầy 
lòng yên tịnh ngắm nhạc vầy tứ thơ 
vờn trong gió cổ mơ hồ 
giọng ca từ thạch bất ngờ vọng lên 
 
Vừa khi núi chạm dòng đêm 
hồn tim hóa bướm vỗ triền nắng bay 
một lần chớp vút vào mây 
phiêu bồng mất hút, tim này dường như! 

Cao Nguyên 


Với bài thơ mở đầu này, một tuyển tập thơ tình được thực hiện như sự đam mê qua nghìn trùng nhịp tim rung bởi cảm xúc về tình người và tình đất thương yêu.

Chính từ nguồn thương yêu đầm ấm này, có những lời thơ thoát tỏa vào dòng nhạc luyến lưu tình tri kỷ và tri âm cảm nhận mạch sống đời cần lắm những rung ngân thoải mái, thoát khỏi những trầm khúc u buồn.  

Mời bạn đi vào những cung bậc thương yêu nhé.

Trân trọng,

Cao Nguyên 

--- 

CD Huyền Thoại Tình 



Lời Giới Thiệu 
Bảo Cường & Hoàng Yến
---
Huyền Thoại Tình 
Diễn ngâm: Nghệ sĩ Bảo Cường