Thứ Hai, 24 tháng 10, 2022

Ước Mơ Việt


Ước Mơ Việt
Chương trình "Bảo Tồn Tiếng Việt Trong Sáng"
Cuộc hội luận về chương trinh Ước Mơ Việt
- Radio Saigon Houston talk show 09/2020

---
Ước Mơ Việt
Ước Mơ Việt - Ước Mơ Chung
Suốt giòng con cháu Lạc Hồng Văn Lang
Ước Mơ về một Việt Nam
Rạng danh Nòi Giống, vẻ vang Sơn Hà

Ước Mơ Việt - Ý Tâm Hòa
Đang bừng nhiệt huyết, đang tha thiết đời
Cám ơn tuổi trẻ tuyệt vời
Dám mơ ước, dám vì người hy sinh

Ước Mơ vào cuộc hành trình
Rọi hồng Nhân Ái khắp miền Quê Hương
Vì Lẽ Sống, vì Yêu Thương
Nối vòng tay thực hiện đường Ước Mơ

Cảm ơn nhiệt huyết tuổi thơ
Việt Nam Tổ Quốc đang chờ các em .
Cao Nguyên
@
Thơ: Cao Nguyên.
Nhạc: Đình Đại.
Trình bày: Hướng Đạo Sinh Liên Đoàn Hướng Viêṭ, Irvine, CA
Chương trình "Bảo Tồn Tiếng Việt Trong Sáng" và Chiều Nhạc Thính Phòng ngày CN 3-11-2019

Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2022

Quốc Khánh Việt Nam Cộng Hòa 1/11/1964

Quốc Khánh Việt Nam Cộng Hòa
Rạng ngời Tổ Quốc Việt Nam
Danh Dự - Trách Nhiệm lưu tâm nhớ đời

Cao Nguyên


Thứ Năm, 20 tháng 10, 2022

ĐẠI HỘI CỦA HỘI NGƯỜI VIỆT CAO NIÊN VÙNG HOA THỊNH ĐỐN 2022

ĐẠI HỘI CỦA HỘI NGƯỜI VIỆT CAO NIÊN VÙNG HOA THỊNH ĐỐN 2022

Ngày 24/9/2022: Đại hội do Hội Cao Niên trong vùng Hoa Thịnh Đốn tổ chức để bầu cử tân Hội Trưởng và Ban Điều Hành / Hội Cao Niên, nhiệm kỳ 2022 - 2024

Thứ Hai, 17 tháng 10, 2022

Nhớ Ơi

 NHỚ ƠI

nơi nào là chỗ tận cùng
cho lòng ngưng lại điệp trùng nhớ ơi!
từ sâu mái rạ ru đời
từ trong dòng sữa mớm lời nuôi thân
từ em ướm lụa bên sông
từ trăng vàng rực cánh đồng lúa thơm

từ Buôn lửa hội bập bùng
từ chiêng trống dậy núi rừng Tây Nguyên
từ nguồn cội tới hồn thiêng
muôn ngàn mạch chảy qua miền nhớ tôi

không bao giờ nỗi nhớ vơi
về quê hương mẹ suốt thời lưu vong
không nơi nào, chỗ tận cùng
để lòng ngưng lại điệp trùng nhớ ơi!

CAO NGUYÊN

@

ELEGY
Where is the terminal end
For my heart to stop nostalgia that would extend?

From Mom under the thatch roof who lulled me
From her breasts that fed my body in glee
From the girl on the riverside who tried silk yield
From the yellow moon over the fragrant rice-field
From the highland hamlet fest with flickering fire

Gongs and drums' echoes from forests that aspire
From the somatic source to the sacred soul
With thousands of streams thro my nostalgic hole
Never will ever cease my longing for
My dear motherland deep in all my exile's life core

There is nowhere the terminal end
For my heart to stop nostalgia that would extend!
Translation by THANH-THANH





Mùa Thu trong nhạc Vĩnh Điện

Mùa Thu trong nhạc Vĩnh Điện  



Mùa Thu trong nhạc Vĩnh Điện

Nếu gọi nhạc Vĩnh Điện là dòng nhạc đấu tranh là rất thích hợp và chính xác trong giai đoạn ngục tù. Và nhạc phẩm của Vĩnh Điện trên bước đường lưu vong là những ca khúc lãng mạn ngọt ngào và nỗi ưu hoài ngày tháng cũ. Kỷ Niệm Xưa là nỗi nhớ quê hương sâu đậm. Tóm lại những bản tình ca êm đềm thánh thót nhịp nhàng.
Trong khoảng những năm 1958-1961, khi còn đang học Trung học tại Nha Trang, với mối tình vu vơ một bạn nữ cùng lớp, Vĩnh Điện đã viết những tình khúc đầu tiên. Trong đó có 2 bài “Nha Trang Chiều Thu Xa” và “Trăng Sầu”. 
Mùa Thu đã đến rất sớm với Vĩnh Điện

Mùa Thu trong nhạc Vĩnh Điện  

Mùa Thu trong nhạc Vĩnh Điện (P1)
 
 - CHÚT HƯƠNG THỪA MÙA THU (Thơ Carolyn Do, nhạc Vĩnh Điện) Diệu Hiền 
- HƠI THU (Ca khúc Vĩnh Điện, phổ thơ Trần Tố Uyên) Quang Tuấn 
- LỐI SƯƠNG (Thơ Bắc Phong, nhạc Vĩnh Điện) Ca sĩ Đăng Hiếu. 
- Mãi Mãi Mùa Thu (Vĩnh Điện, thơ Lê Hân) Hoàng Quân
 
*
*     *
Mùa Thu trong nhạc Vĩnh Điện (P2)
 
 - NHA TRANG CHIỀU THU XA (nhạc và lời Vĩnh Điện) Tâm Thư 
- Thu Trên Quê Người (Nguyễn tất Vịnh, thơ Huệ Thu) Bảo Yến 
- THU VỀ (Thơ Song Phượng, nhạc Vĩnh Điện) Tâm Thư 
- TÌNH THU (Thơ Chương Hà, nhạc Vĩnh Điện) Thụy Long

Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2022

Cái Tôi của người Việt

Cái Tôi của người Việt 




Tại sao cái tôi, cái ‘’ égo ‘’ của người Việt lớn thế? Tôi gặp không biết bao nhiêu người vỗ ngực, tự cho mình là vĩ nhân. Không phải chỉ vỗ ngực, còn trèo lên nóc nhà gào khản cổ : tôi giỏi quá, tôi phục tôi quá, tại sao tôi tài ba đến thế?

Một lần ngồi nhậu với 5 ông , có cảm tưởng ngồi với 5 giải Nobel văn chương. Những ông như vậy, nhan nhản. Nói ‘’ ông ‘’, vì hầu như đó là một cái bệnh độc quyền của đàn ông. Như ung thư vú là bệnh của đàn bà. 

In một hai cuốn sách tào lao tặng bố vợ, nghĩ mình ngồi chung một chiếu với Marcel Proust, Victor Hugo. Làm vài bài thơ, câu trên vần ( hay không ) với câu dưới, nghĩ mình là Beaudelaire, Nguyễn Du tái sinh. Lập một cái đảng có ba đảng viên, kể cả em gái và mẹ vợ, nghĩ mình là lãnh tụ , ăn nói như lãnh tụ, đi đứng , tắm rửa như lãnh tụ. Viết vài bài lăng nhăng, vá víu, đầu Ngô mình Sở, nghĩ mình là triết gia, trí thức, tư tưởng gia lớn, sẵn sàng dẫn dân tộc đi lên ( hay đi xuống ). Học gạo được cái bằng, nghĩ mình đã chế ra điện và nước nóng.

Ở đâu cũng có những cái tôi tổ bố, nhưng ở người Việt, nó là một hiện tượng phổ thông. 
Cũng lạ, cái TÔI tổ bố ở một nơi như VN. VN, xứ của văn hoá Phật Giáo, một tôn giáo coi cái ngã là hư cấu, cái tôi không có. Nơi chịu ảnh hưởng Lão giáo, những người đã ra suối rửa tai, vì nghe thiên hạ nhắc tới tên mình. Nơi người Công giáo rất nhiệt thành, và Công giáo coi chuyện vị tha, nghĩ tới người khác là đức tính hàng đầu. Không lẽ người Việt ta hiểu lầm tôn giáo mình đang theo ?

Phải chăng đó là nét đặc thù của một dân tộc đầy tự ti mặc cảm ? 

Trong y học, égocentrisme là một cái bệnh ( pathologie ). Và trong 9 trên 10 trường hợp, những người có mặc cảm tự cao, tự đại ( complexe de supériorité ) là để che đậy tự ti mặc cảm ( complexe d’infériorité ). Tư cao, tự đại là một cách tự vệ của người yếu.

Những người có thực tài rất khiêm nhượng, vì họ không so sánh với người khác. Họ so sánh mình với mình, so sánh mình hôm nay với mình hôm qua, so sánh tác phẩm mới với tác phẩm cũ của chính mình. Và thường thường thất vọng. Khi một nghệ sĩ thoả mãn với tác phẩm của mình, anh ta hết là nghệ sĩ. Anh ta không tìm tòi nữa, anh ta về hưu. Như một bà bán hột vịt lộn, một tài xế xe đò về hưu.

Người Việt ta có cái tự mãn dễ dàng, kiêu hãnh lặt vặt, nên cái gì của ta nó cũng nho nhỏ. Thành quả không thể lớn hơn tham vọng.

Nếu Picasso thoả mãn với ” péiriode bleue ” ( thời kỳ Xanh ), sẽ không có ” période rose” ( thời kỳ Hồng ) , nếu hài lòng với période rose sẽ không có tranh lập thể, đưa hội họa đi xa ngàn dặm.

Mỗi lần nghe, hay coi Jean Marie Le Clézio, Patrick Modiano trong những chương trình văn chương trên France Culture hay France 5, khó tưởng tượng họ đã chiếm giải Nobel Văn chương, Le Clézio Nobel 2008, Modiano, 2014. Họ khiêm nhượng, ngập ngừng, do dự, gần như cáo lỗi sắp sửa nói những điều tào lao. Modiano tìm chữ một cách khó khăn, ít khi chấm dứt một câu , như muốn nói : thôi, bỏ qua đi, những điều tôi nói chẳng có gì đáng để ý. Họ lắng nghe người khác, dù người trước mặt chỉ là một nhà văn chân ướt chân ráo, vừa in cuốn sách đầu tay. 

Thảo luận, nghĩa là nghe quan điểm của người khác , là điều chúng ta không làm được. Cái tôi của ta nó lớn quá. Tôi nắm sự thực trong tay. Ai nghĩ khác tôi là xúc phạm Tôi, nghĩa là xúc phạm Sự Thực. Phải căm thù, phải triệt hạ, phải chụp cho một cái nón cối.

VN là nưóc nghèo nhất, chậm tiến nhất, đáng lẽ mình phải khiêm nhương, nhưng không, tỷ số những người kiêu ngạo của ta nó lớn gấp bội thiên hạ. Bạn đã gặp một người Nhật nào vỗ ngực : tôi, tôi, tôi ?

Trước đây, khá lâu, tôi cư ngụ Rue Marcadet, Paris. Bên cạnh là một cặp vợ chồng già, hiền lành, bình dị như một cặp thư ký hay công nhân về hưu. Mỗi lần gặp ở thang máy, bà vồn vã chào, hỏi thăm đủ chuyện. Thỉnh thoảng ông mời vào nhà, uống trà, hỏi chuyện về Phật giáo mà ông nói đọc nhiều, nhưng có điều không hiểu. Thí dụ ông muốn so sánh ý niệm niết bàn của Phật Giáo với thiên đàng của Thiên chúa giáo. Bà hỏi cách làm gỏi cuốn

Ông bà là công giáo thuần thành, nhưng muốn tìm hiểu về những tôn giáo khác. Tuyệt nhiên không bao giờ ông bà nói về mình. Nếu không coi TV , chắc không bao giờ tôi biết bà là Yvonne Loriot,một danh cầm piano, chiếm 7 giải nhất khi còn học ở Conservatoire de Paris,trước khi trở thành giáo sư âm nhạc có uy tín lớn, ông là Olivier Messaien, một trong những nhạc sư, tác giả nhạc cổ điển lớn nhất của hậu bán thế kỷ 20. 

Rất nhiều nhạc sư, nhạc trưởng nổi tiếng ở Âu Châu , như Pierre Boulez, Iannis Xenakis hãnh diện là đệ tử của ông. Tác phẩm opéra ‘’ Saint-Francois d’Assise ‘’ của ông được trình diễn trên khắp thê giới, như những tác phẩm của Mozart, Beethoven. 

Nhìn hai ông bà già hiền lành, gần như vụng về, xếp hàng mua ổ bánh mì, ít người nghĩ đó là hai nhân vật chiếm chỗ lớn trong bất cứ một tài liệu nào nói về âm nhạc cổ điển cận đại. Và mới tuần trước, họ là thượng khách của hoàng gia Thụy Điển.

Ông bà ( ngày nay đã qua đời ) sống trong một căn nhà bình dân, ăn uống đơn giản như một cặp vợ chồng nghèo.. Tiền bản quyền nhạc tặng các hội từ thiện, hay giúp trùng tu nhà thờ Notre Dame de Lorette gần nhà. Những lúc rảnh rỗi, bà theo ông vào rừng, thu thanh để nghiên cứu tiếng chim hót.

Khi nào có những người như Messaien, Le Clozio, Modiano, chưa nói tới tài năng, chỉ nói tới thái độ khiêm nhượng, VN sẽ là một nước trưởng thành. Trong khi chờ đợi, phe ta thi nhau trèo lên nóc nhà, gào : Khổ quá, tại sao tôi tài giỏi đến thế ! Khi gào mỏi cổ, đóng áo thụng vái nhau..

Đó cũng là một trò vui, nếu nó không có hậu quả nghiêm trọng. Chúng ta đều biết đất nước nằm bên bờ vực thẳm, không thể nhẫn tâm khoanh tay nhìn, trước khi quá muôn. Nhưng chúng ta không thể ngồi với nhau. Cái TÔI của chúng ta nó lớn quá. Lớn hơn cả vận mệnh dân tộc.

Từ Thức 

Diễn Đàn Tối Thứ Ba


Diễn Đàn Tối Thứ Ba là một chương trình phát thanh hoàn toàn độc lập, bất vụ lợi. Mục đích duy nhất là để phục vụ cộng đồng VN ở hải ngoại, vì vậy, chương trình sẽ hoàn toàn không bị gián đoạn bởi những quảng cáo thương mại.
Chương trình ngày 11 tháng 10, 2021 gồm các tiết muc: 1. Trình bày chủ trương, mục đích, và đương hướng của Diễn Đàn Tối Thứ Ba 2. Tưởng niệm nhà thơ Nguyễn Chí Thiên nhân ngày giỗ thứ 10 của ông. 3. Thông báo của SAP VN, Ươc Mơ Việt, và FOR THE LOVE OF VIETNAM 3. Đọc truyên Hương Ngọc Lan của nhà văn Đỗ Dung 4. Các nhạc phẩm: -Thơ Của Tôi, nhạc sĩ Đình Đại phổ thơ Nguyễn Chí Thiên và trình bày -Khát, nhạc sĩ Phan Văn Hưng sáng tác theo ý thơ Thanh Thảo, tứ ca Du Ca Nam Cali trình bày -Sẽ Có Một Ngày nhạc sĩ Phan Văn Hưng phổ thơ Nguyễn Chí Thiện, Nguyễn Bá thành trình bày. -Ngọc Lan, sáng tác Dương Thiệu Tước, danh ca Thái Thanh trình bày.

Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2022

ĐỌC SÁCH HAY | Duy Lam | Những Truyện Ngắn


Kính mời quý vị thưởng thức một truyện ngắn tình cảm của nhà văn trẻ tuổi nhất của Tự Lực Văn Đoàn, Duy Lam. Một khám phá thú vị của chúng tôi là nhà văn đã từng cư ngụ tại Hoa Kỳ và cũng vừa quá vãng vào đầu năm nay.
Cuối phần đọc sẽ là bài hát Chân Tình có minh hoạ, thơ Cao Nguyên, nhạc Đình Đại do Mộng Trang trình bày.
Sơ lược về tiểu sử của nhà văn Duy Lam, theo Việt Báo xuất bản tại Hoa Kỳ:
Duy Lam tên thật là Nguyễn Kim Tuấn. Ông sinh năm 1932 tại Hà Nội, là con ông Nguyễn Kim Hòa và bà Nguyễn thị Thế. Mẹ ông là em gái của Nhất Linh, Hoàng Đạo và là chị Thạch Lam. Duy Lam là thành viên trẻ tuổi nhất gia nhập Tự Lực Văn Đoàn năm 1958. Lúc đó ông mới 19 tuổi.
Tác phẩm của ông bao gồm truyện ngắn Chồng Con Tôi, Ngày Nào Còn Đàn Bà, Nỗi Chết Không Rời, Em Phải Sống, Hồi ký Gia Đình Tôi, Truyện dài Cái Lưới, Lột Xác.
Ngoài viết văn, Duy Lam còn là một họa sĩ tài năng. Ông vẽ rất sớm và mới đây có cuộc triển lãm tranh tại tiểu bang Virginia, Hoa kỳ.
Duy Lam động viên khóa 3 hay 4 Thủ Đức, cấp bậc cuối cùng là Trung tá Quân đoàn I. Ông đi tù “cải tạo” gần 13 năm. Trong tù ông đã bị cùm tới bị thương thối cổ chân.
Những năm tháng mới sang Hoa Kỳ theo diện HO, vợ chồng ông sống tại Orange County, Nam California, sinh hoạt văn nghệ với nhiều thân hữu địa phương. Sau đó ba người con gái của ông đã đón vợ chồng ông về sống tại Virginia, miền Đông Hoa Kỳ. Tại đây, ông chuyên về hội họa. Duy Lam là trưởng nam của bà Nguyễn thị Thế, em gái của hai ông Nhất Linh và Hoàng Đạo và chị của Thạch Lam. Các tác phẩm của Duy Lam gồm có:
- Chồng Con Tôi (tập truyện ngắn, 1960)
- Gia Đình Tôi (tập truyện ngắn, 1962)
- Cái Lưới (truyện dài, 1964)
- Nỗi Chết Không Rời (truyện ngắn, cùng viết với Thế Uyên, 1966)
- Ngày Nào Còn Đàn Bà (tập văn vui, 1967)
- Lột Xác (truyện dài, 1968)
- Tuyển Tập Truyện Mới (tập truyện ngắn, 1995)
- Thi tập Chân Mây (thơ, 1996)
- Em Phải Sống (tập truyện ngắn, 1996)
- Where The Cloud Ends- Nơi đám mây kết thúc (cùng viết với An Nhiên, 2007).
Nhà văn Duy Lam đã qua đời vào ngày 4 tháng 2 năm 2021 tại thành phố Fairfax thuộc tiểu bang Virginia, Hoa Kỳ, hưởng thọ 89 tuổi.
<Mời quý vị SUBSCRIBE trên YouTube>.
Paris Trà Đàm - Đình Đại