Tưởng nhớ về Việt Nam Cộng Hòa
Tháng 9 hằng năm không quên ngày tưởng niệm tổng thống Nguyễn Văn Thiệu .
Mời quý vị xem lại Lễ Tưởng Niệm Cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu 27.09.2020 do cộng đồng người Việt Úc Châu tổ chức .
Thật là hân hạnh cho chúng tôi là bài thơ Giọt Lệ Hồng được giới thiệu như tâm trạng của người chiến binh Việt Nam Cộng Hòa qua cuộc chiến bảo vệ Miền Nam (từ phút 35 / video)
" chợt nghe từ đá hồn thương tích
vẳng tiếng kèn truy điệu mộng xưa "
(Thanh Nam)
đã có bao lần
em thấy
giọt lệ hồng
rơi!
đã có bao lần
em hiểu
vì sao
giọt lệ - hồng?
những giọt lệ pha máu
từ tim
chảy xuyên qua mắt
buốt đau theo giòng chảy
cay đắng suốt trăm năm
đã có bao lần
em biết
tại sao có giọt lệ hồng?
nó kết tụ bởi máu và nước mắt
từ những cái chết
vì muốn bảo vệ quê hương và đồng loại
vì muốn đối kháng với những quyền lực quỷ ám
vì muốn giữ lại lương tri trong nghiệt cay thù hận
em hiểu
tại sao hôm nay
anh bị chấn động
viết những dòng
không thường hằng có trong anh
bởi chỉ vì
hôm nay
anh muốn viết
về một thời đã qua
đầy nước mắt và máu
của bạn mình
chết bởi
một viên đạn
một liều thuốc độc
một dây treo cổ
....
giọt lệ hồng
đang chảy trong anh
và chung quanh anh
có thể anh sẽ viết cho em
hiểu thêm những điều gì đó
về những giọt lệ hồng
trong tháng Tư đen và trước nữa
mà cũng có thể là không
vì anh sợ mình không vượt khỏi
những lần tim chảy máu
những giọt lệ hồng
mãi chảy
trong anh
trong đời bạn bè anh
trong giòng sống
trong giòng chết
giọt lệ hồng không ngưng tụ
trong đá sỏi
trong giá băng
trong câm lặng
mà chảy xuyên suốt qua mọi rào cản
của vô tri
bất giác
anh đang cảm thấy
lòng mình thổn thức
bên cạnh những ngôi mộ
chôn trong ký ức
từng dãy
từng hàng
xác của bạn anh
những người ruột thịt của anh
họ đã đứt ruột ra đi
họ đã chia thịt cho xứ sở
và máu họ trộn vào
không gian mưa lũ
đỏ au!
Em ơi
có thể đây là bài thơ tự do hay nhất
mà anh viết
có thể đây là một đoạn
trong bài điếu văn anh gởi cho bạn bè
cho những Cha, Chú, Anh, Em
đã nằm xuống
vì những chữ Tự Do, Bác Ái, Nhân Quyền
Bài viết hôm nay
em nhớ
không nặng lòng thù hận
mà nặng nỗi tiếc thương
những người đã hy sinh
cho quê hương
và gởi lời cảm xúc
đến những con tim
đang chảy
giọt lệ hồng
em cũng nhớ
không có sự bi thảm
vì người anh hùng không chết
cho những cưu mang lừa dối
và lòng thương hại
và em nên nhớ
sự ra đi
chững chạc và dứt khóat
của những con người
có trái tim chân chính
xuyên qua
những giọt lệ hồng.
“Suddenly heard from the bottom of the wounded soul
the distant voice of the old funeral clarinet.”
(Thanh Nam)
Already so many times
you saw
The pink tears
Falling
Already so many times
you understood
Why
The tears – pink?
The tears mixed with blood
from the heart
flowing through the eyes
Causing stiff pains along the flow
Bitter all the year round
already so many times
you knew
why was there the pink tears?
they were coagulated by blood and tears
from the dead
for the will of defending home country and countrymen
for the will of going against the damned powers
for the will of preventing good conscience from acute hatred
you understood
why today
I have been shocked
to write the lines
which did not usually exist in me
only because
today
I want to write
about a by-gone time
full of tears and blood
of my friends
died by
a bullet
a dose of poison
a hanging noose
…
the pink tears
flowing in my body
and around me
*
Perhaps I would write for me
to understand some things more
about the pink tears
During the Black April and before it as well
But possibly I would not
because I was afraid you could not overcome
the times when my heart bled
the pink tears
restlessly flowed
in me
in my friends’ lives
in the lines of life
in the lines of death
the pink tears did not coagulate
in gravels
in glaciers
in silence
but flowed through every ramparts
of senselessness
All of sudden
I was feeling
my heart throbbed
by the side of the tombs
buried in my remembrance
rows by rows
columns by columns
corpses of my friends
of my blood relatives
they departed with their bowels cut
they shared their flesh for their country
and they mixed their blood
in the space of flooding rains
Bright red
my darling
perhaps this is the best liberal poem
that I wrote
perhaps this is a paragraph
in my pass-away speech to be sent to my friends
to Parents, Uncles, Brothers
having lain down
for the words of Freedom, Compassion, Human Rights
My today’s article
you remember
not heavy with animosities
but heavy with loving regrets
for the men sacrificed
for homeland
and extending my emotions
to the hearts
bleeding
the pink tears
You should remember also
there is not a tragedy
because the heroes do not die
for the cheating supports
and the pities
and you should remember
the departure
steady and definite
of the men
having loyal hearts
through
the pink tears!
Translated by William Hoàng