Thứ Tư, 25 tháng 11, 2020

Công Viên Anh Hùng

 Công Viên Anh Hùng – Công trình tâm huyết sử thi


Ngay khi chọn mỗi chuyến đi mở rộng tầm nhìn trên cảnh sắc từ ruộng đồng, núi sông và phố thị. Trong sự miên man giăng tỏa sức sống của Người và Đất trên vùng ngụ cư, những giọt nghĩ về cố hương vẫn gõ đều lên lý ức . Trộn lẫn hoài cảm với hiện thực, vẽ lên bức tranh với sắc màu cảm giác sâu lắng.

Như không gian chạm tới của chiều nay khi đứng ngắm công trình “Công Viên Anh Hùng” tại Thành Phố Midway ở Nam California do Câu Lạc Bộ Hùng Sử Việt đang khởi công xây dựng. Tâm trí tôi lại quay về những bài học lịch sử từ thuở mở nước Văn Lang đến thời định vị pháp chế tự cường của một dân tộc luôn bị thế lực ngoại xâm manh tâm chiếm đoạt và đồng hóa.

Nhìn cái bệ ciment kiên cố với 5 ô trống chờ được gắn lên 5 bảng sắc đúc những giòng chữ nổi ghi tóm lược tiểu sử và công đức của 5 vị anh hùng có công mở và dựng nước từ Quốc Tổ Hùng Vương đến Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ. Lòng tôi dấy lên sự xúc động về những con người luôn nghĩ đến quê Cha, đất Tổ. Họ bền tâm làm việc chỉ với niềm mong ước lưu lại cho những thế hệ tiếp sau cái hào khí của tiền nhân để nhớ đến cội nguồn Việt Nam.

Tôi muốn nói đến các anh chị trong Ban Điều Hành Câu Lạc Bộ Hùng Sử Việt California, đã không ngừng phát huy truyền thống tốt đẹp về nền Văn Hóa Sử Việt Nam.

Trong 10 năm qua, từ khi thành lập đến nay, các anh chị vẫn nhiệt tình truyền bá di huấn của Tổ Tiên,
Nhắc nhở con cháu “uống nước nhớ nguồn”, bảo tồn truyền thống tốt đẹp nền văn hóa Việt Nam qua bốn nghìn năm văn hiến với mọi thể loại sinh hoạt thơ, văn, nhạc, kịch, hội họa, điêu khắc …

Thường xuyên xuất bản những cuốn sách văn hóa sử và giáo dục nhằm góp công vào mục đích hướng dẫn thế hệ trẻ dù sống ở đâu cũng không quên nguồn gốc Tổ Quốc Việt Nam. Để tiếp tục cuộc hành trình của Cha, Ông trong công cuộc đấu tranh vì độc lập tự do của dân tộc.

Lịch sử nhân loại phát triển trên nền tảng công lý nhân bản, thì tư tưởng cực đoan chủ nghĩa sẽ bị thoái hóa theo thời gian. Văn Hóa Sử chính thống như dòng thác khai hóa tư duy xoáy vào và cuốn trôi những phù danh và hư ngôn xảo ngữ của những kẻ vong quốc.

Từ những ý nghĩ sâu lắng của tôi bổng trổi lên niềm ước mơ hòa nhịp vào sự nhiệt tâm của các anh chị trong CLB Hùng Sử Việt trước công trình mang tính sử thi.

Sắp đến khi công trình “Công Viên Anh Hùng” hoàn tất. Đứng nhìn những giòng chữ vinh danh công đức tiền nhân mà thấy được ánh sáng tâm linh dẫn đường vào lịch sử kiêu hùng của một dân tộc. Thấy được niềm kỳ vọng vào thế hệ tiếp sau luôn nhiệt thành tha thiết “Giữ Thơm Quê Mẹ”.

Thời gian không giết chết những ước mơ đẹp và không gian bao la không làm mờ những nụ cười nở trên những ước mơ .
Cám ơn những ước mơ làm nên công trình tâm huyết sử thi – Công Viên Anh Hùng .

Cao Nguyên
Maryland, May 2010 

Đài Kỷ Niệm 5 vị Anh Hùng Dân Tộc Việt (Hùng Vương, Trưng Nữ Vương, Hưng Đạo
Đại Vương, Vua Lê Lợi và vua Quang Trung)


Thi Sử

Theo dòng thi sử xem kỳ tích
trống Phú Xuân, vó ngựa Thăng Long
thuở dựng nước trời xanh ngọc bích
thời xây non đất ánh hồng tâm

truyền thuyết Âu Cơ, lời linh hiển
kẻ lên non, người ra biển tạo đời
kẻ lên non quên lời mẹ dặn
khi vỡ nương, chặt đứt dây nôi

đất vỡ mạch, đời lầm than quá đỗi
hồng hạc bay cánh mỏi nhớ rừng ngô
trên phế tích quách thành chen cỏ rối
người trầm ưu, mùa đợi gió hong mồ

nghiêng bia vỡ, soi trăng tìm cổ tự
viết lại dòng thi sử đã mờ rêu
thắp sáng trầm hương ngày tháng cũ
ghi ơn Tiên Tổ dựng Non Sông !

Cao Nguyên 

@

Dòng Sử Việt oai hùng

Anh tự hào Lạc Việt
Chị hãnh diện Âu Cơ
Em thương nòi Bách Việt
Tôi tiếc Động Đình Hồ

Những gì trong truyền thuyết
Là cội rễ cha ông
Đời đời ghi nhớ mãi...
Dẫu nước có xa nguồn

Giặc Tần sang cướp đất
Nam Việt dựng Phiên Ngung
Ta một thời đứng dậy
Toan phục quốc vua Hùng

Nhưng số trời cay nghiệt
Giặc Hán tràn Quảng Đông
Quảng Tây cũng thất thủ
Ta trụ ở sông Hồng

Từ đó mình ý thức
Đất nước, là của chung
Hơn ngàn năm tranh đấu
Để khỏi bị vong thân

Từ đó thù chất ngất
Xương máu đẫm cùm gông
Chị em Trưng nổi dậy
Khơi dòng sử kiêu hùng

Bốn mươi năm độc lập
Từ Ngô lập chiến công
Đại Cồ Việt sóng gió
Giặc Tống lại xâm lăng!

Ôi! Không có Lê Hoàn
Và Thái Hậu họ Dương
Thêm ngàn năm Bắc thuộc
Nước ta còn hay không?

Lý, Trần tiếp Sử hùng
Tống, Nguyên mộng xâm lăng
Nhưng chúng đều thất bại
Xác giặc không mồ chôn

Chính sự Hồ phiền hà
Giặc Minh chiếm nước ta
Hơn mười năm chiến đấu
Lê giành lại sơn hà

Rồi Mạc nhiễu triều trung
Khiến Nam Bắc phân tranh
Nhờ Tây Sơn khởi nghĩa
Thông dòng máu Tiên Rồng

Mãn Thanh tràn biên cương
Toan chiếm giữ Thăng Long
Vua Quang Trung tuốt kiếm
Giặc Mãn phải tan hàng!

Nhà Nguyễn được Ngai vàng
Thực dân Pháp bạo tàn
Thêm trăm năm kháng chiến
Tiếp nối chí hùng anh....

Hôm nay ta nhắc lại
Dòng Sử Việt oai hùng
Gươm thiêng xin cầm lấy
Vận nước cùng lo chung!

Song Thuận (2007) 


Phối Âm

Phối Âm 

Phối Âm là những nhịp thơ đồng cảm ngân lên nối thành mạch sống giao hòa tâm ý với nhau. Đặc biệt hôm nay, tôi muốn chia sẻ cùng quý thân hữu những bài thơ phối âm giữa tôi và anh Nguyễn Song Thuận (bút hiệu: Vương Sinh) như một sự tưởng nhớ đến anh, khi anh vừa bỏ cõi trần đi về miền vĩnh phúc. 
Trân trọng, 
Cao Nguyên 
Washington.DC - 16/11/2020 

 *** 
Trà Duyên 
bữa ngồi ở quán đạo trà 
mắt nhau đã nói gặp là ngộ duyên 
hiểu lòng em rót lời thiền 
vào ly tâm hạnh và nhiên ý mời 
trà duyên hương vị tuyệt vời 
giao thoa sóng ánh trên lời thiền chao 
rót đi em, rộn ý vào 
cho ly tâm hạnh ngọt ngào ánh duyên! 
Cao Nguyên 

 --- 
Nâng niu chén hạnh cửa thiền 
Mới hay hồn vẫn triền miên cõi nào 
Này hương thiền tỏa dạt dào 
Này sen Bồ tát rót vào đáy tim 
Uống đi, giọt đắng ưu phiền 
Bấy lâu chất chứa u minh một đời 
Rồi đêm, giấc ngủ tinh khôi 
Tìm nhau bỗng thấm, trên môi vị trà...! 
Vương Sinh 

 @ 

 Quán Tâm
 
lòng em như quán đạo trà 
tình anh độc ẩm sau tòa chân kinh 
bỏ tham, lánh cuộc đắm nhìn 
sợ sân si buộc bóng hình vào tim  

ý vờ thiền tịnh an nhiên 
lời còn quán tính xoay nghiêng tầm nhìn 
đổ thừa tại gió lay kinh 
nên công quả mọn nhiệm tình quán tâm 
 
lòng em hay gió thì thầm 
vừa như tấu khúc nguyệt cầm khởi duyên! 

Cao Nguyên 

 --- 
Phiến tình khởi dậy từ nhiên 
Tưởng như chớp mắt, một thiên hận sầu 
Lời kinh trấn áp nhiệm mầu 
Em như vạt nắng tan vào hư vô 

Bỏ miền phố thị từ xưa 
Bước chân thanh tịnh, tâm chùa, trí kinh 
Lòng trần, quán định chưa thành 
Bỗng dưng đuôi mắt chia lằn quả - nhân! 
 
Thì thôi, một kiếp vong thân 
Tìm nhau tu tiếp thêm lần mai sau!  
Vương Sinh 

 @ 

 Ảo 

Lạc vào hư vô Vẫn ngờ là ảo! 
Chợt thấy mình, ai dấu trong tim?
Vo tròn với mảnh hoa tiên 
Nghìn năm có lẻ để quên chốn này! 

Tò mò hỏi chủ quán Mây 
Hồn ta trăm mảnh, nơi này có, không? 
Thôi thôi bán hết ưu phiền 
Bán ngay nhung nhớ, bán liền đợi trông 

Bán cả ngóng, bán cả mong 
Thênh thênh tay trắng, bỏ dòng thơ xanh 
Lại về dấu kín trong tim 
Từ nơi thăm thẳm ai tìm thấy ai?
 
Vương Sinh 

--- 
Thực 

 Đi vào cõi Thực Tình ngỡ là Không! 
 Duyên may gặp những mảnh hồn 
Bay vào ngõ ý đời hồng hiển nhiên 
Mua này, bán nhé ưu phiền 
Cả nhung nhớ nữa bao tiền cũng mua 

Đem về trộn ánh trăng xưa 
Thành hưong tương tửu mời vừa tâm giao 
Thơ xanh kê mộng gối đầu Quán Mây 
ngọa giấc tiêu sầu phù vân! Cao Nguyên 

 @ 

Tìm Lời
tìm lời như thể tìm tâm 
là đem giao khúc phối âm tri tình 
cám ơn cánh cửa nhân sinh 
mở cho ta một khe nhìn chân ngôn 

tìm lời, mắt ngắm xuyên hồn 
nhặt trong âm sắc hạt hồng tâm tư 
kinh thi hồi vọng tràng cưỡi 
lẫn trong nhật nguyệt ý người, lời ta 

dựa đêm gõ phiếm quan hà 
ngữ ngôn mê hoặc sa đà cội ưu 
tìm lời - người tìm ra chưa 
có không một cõi đón đưa mệt nhoài? 

thôi về ngủ dưới gốc nôi 
gối hơi sữa mẹ nghe lời ru mơ 
nhẹ tênh vóc ngọc tâm thơ 
ừ duyên ở đó cứ chờ lời mê! 

Cao Nguyên 
--- 

Sắp Chữ 

Tôi sắp chữ "Em" bên chữ "Anh" 
Chữ "Tình" bát ngát giữa mây xanh 
Chữ "Yêu" hòa lẫn trong nhân loại 
Hai chữ "Tâm Hồn" cạnh bức tranh 

Rồi đêm trần thế sáng long lanh 
Sao đổi ngôi nên chữ đổi hàng 
"Tình Yêu" đến cạnh "Em Anh" đó 
"Hồn" lạc, "Tâm" an giấc mộng lành 

Vương Sinh 

 @ 
 
Mừng Sinh Nhật 
(tặng anh Vương Sinh) 

hôm nay ngày sinh nhật anh 
chọn lời ý đẹp gởi nhanh làm quà 
mỗi tình là một đóa hoa 
này nhà, này nước, này bôn ba đời 

mỗi cười là một tuyệt vời 
này con, này cháu này người đồng hương 
mỗi nhìn là một luyến thương 
này sông, này núi, này quê hương mình 
món quà nhỏ, chứa nặng tình 
gởi mừng sinh nhật Vương Sinh bạn hiền. 

Cao Nguyên 

--- 
Tạ Ơn 

Tạ ơn bạn đã chúc mừng 
Ngày sinh có núi, có sông nặng tình 
Có bè bạn, đồng hương mình 
Có bầy con cháu vững bền phương xa... 

Giật mình: nguồn cội sinh ta 
Bây giờ còn nhớ hay là đã quên?! 

Vương Sinh 

 @ 
 
Về Thôi 

về thôi, Tết đã đến rồi 
Mẹ chờ đun lửa canh nồi bánh chưng 
Cha chờ rót chén rượu mừng 
đêm chờ ngày mới núi rừng rộ hoa 

về thôi, kẻo lỡ đời qua 
lỡ em một dịp khoe tà áo xinh 
lờ anh cuộc hẹn xuân tình l
ỡ mùa hương khói cung đình tôn nghiêm 

về thôi, ừ nhỉ, về đi 
để xem Hồng Lĩnh, Ba Vì còn không 
Cao Nguyên còn bạt ngàn thông 
Miền Tây còn những tấm lòng rất Thơ? 

bao nhiêu tình, ở đó chờ t
ại thao thức mãi, trễ giờ vào Xuân 
về thôi, hẹn giữa ngập ngừng l
ửa còn đỏ ngọn, bánh chưng trái mùa! 
 
Cao Nguyên 

 --- 
Chưa Về 

Tết rồi, tôi cũng muốn về 
Quê hương ai chẳng não nề nhớ thương 
Rưng rưng giọt lệ tủi hờn 
Bao nhiêu xa cách nỗi buồn bấy nhiêu 

Chưa về, nắng đã xiêu xiêu 
Biết còn kịp chuyến đò chiều nữa chăng? 
Nao nao nhớ hội đình làng 
Nhớ đôi mắt ấy ngỡ ngàng nhìn nhau 

Chưa về, biển đã xanh dâu 
Đổi thay từng cả ngõ đầu, ngách tim 
Cũng đành lỗi hẹn với tình 
Thêm bao năm nữa trồng thêm nụ hồng? 

Nhớ thương quanh quẩn trong lòng 
Xuân xanh đã lỡ cũng đừng trách thơ 
Chưa về, vẫn nhớ vẫn chờ 
Quê hương trái ngọt, giấc mơ vẫn đầy! 

Vương Sinh

Thứ Hai, 23 tháng 11, 2020

Tưởng nhớ nhạc sĩ Hiếu Anh

 Nhạc sĩ Hiếu Anh và tôi 

Vừa với tay tắt ngọn đèn ngủ thì chuông điện thoại reo, tôi thầm trách : ai mà gọi vào giữa khuya thế này, lạ thật. 

Chuông reo tới lần thứ 4, tôi bắt điện thoại, vừa alô ai đó thì nghe tiếng của Hồng Phúc gọi từ Texas: 

- Anh Cao Nguyên phải không? 

- Cao Nguyên đây. Có gì lạ không cô em? 

- Biết giờ này anh sắp đi ngủ, nhưng có tin quan trọng, Phúc phải báo anh biết ngay. 

- Tin gì mà khẩn cấp vậy? 

- Anh Hiếu Anh mất rồi. -

 Cái gì? Phúc nói lại đi. 

- Nhạc Sĩ Hiếu Anh mất rồi! 

Tôi bàng hoàng đến choáng người, không tin được đó là sự thật. Vì mới hôm qua tôi còn đọc cái thư của Nhạc Sĩ Lê Mộng Nguyên trả lời thư của anh Hiếu Anh hỏi về sức khỏe của NS Lê Mộng Nguyên nhắn qua Chị Minh Hồ ở Paris. 

Như vậy là không còn nghi ngờ gì nữa, tôi đã mất anh rồi, Hiếu Anh ơi! Người bạn xa 40 năm vừa tìm thấy lại, và đang hẹn nhau vào mùa Xuân gặp mặt ở Washington DC cùng với mấy anh cùng khóa 22 Thủ Đức. 

Cầm cái list điện thoại trong tay, tôi muốn gọi báo cho vài người. Nhưng đang là giữa khuya, thôi để mai. Suốt đêm tôi chập chờn ngủ giữa những gì tôi có được về một người bạn vừa tìm thấy lại. Vâng, chỉ mới thấy lại bằng hình ảnh, điện thoại và Email...trong gần 2 năm qua. Khởi đầu, tôi nhận ra anh Hiếu Anh viết nhạc trên trang web . Sau những lần nhắn tin, Email, vào mỗi cuối tuần; Hoặc cách vài tuần 1 lần, tôi và anh Hiếu Anh thủ thỉ với nhau qua điện thoại về đủ thứ chuyện ngày xưa, từ hồi chúng tôi còn "luận kiếm" ở Thủ Đức của 40 năm trước, đến thời "hành hiệp giang hồ" ở Pleiku. 

Mặc dù Hiếu Anh chỉ ở Pleiku bằng 1/3 thời gian của tôi ở đó. Anh Hiếu Anh theo ngành Quân Nhạc sau khi rời Thủ Đức, vì vậy mà chúng tôi ít khi gặp nhau, thậm chí khi anh dạy nhạc ở trường Thiếu Sinh Quân và Trường Trung Học Minh Đức. Tôi thì tay bút, tay gươm đây đó lung tung, cho đến lúc rã đàn, đứa lên non, đứa xuống biển theo sấm truyền của thuở Mẹ Âu Cơ. Từ ấy, không ai biết về ai nữa, cho đến lúc gặp nhau trên xứ ảo giữa trời. 

Thật tình mà nói, cám ơn trinhnu.net đã cho tôi cái cơ duyên gặp lại những "cố nhân". Mỗi lần trò chuyện và phiếm luận về thơ nhạc, chúng tôi tâm đắc về một chữ "Tình" xuyên suốt qua Thơ và Nhạc. Thỉnh thoảng chúng tôi gởi cho nhau vài sáng tác mới, tôi đọc thơ và anh hát cho tôi nghe. 

Trong sáng tác nhạc, anh Hiếu Anh rất cẩn trọng về nguyên tác bài thơ do anh phổ nhạc. Những chỗ cần thay đổi lời thơ cho hòa hợp với tiết tấu nhạc, anh đều hỏi ý tác giả bài thơ. Về cái hứng sáng tác thì anh gọi là "bất chợt". Có khi mơ màng sắp ngủ thì anh bật dậy, vào bàn viết một đoạn hay cả bản nhạc mà quên cả thời gian. Điều đáng nói là tấm lòng của anh Hiếu Anh với bạn bè và những-đứa-em-thơ-nhạc thật nhiệt tình và hết mực thương mến. Ai đã từng có duyên với nhạc sĩ Hiếu Anh trong Thơ và Nhạc chắc đều cảm thấy như vậy. 

Giữa tháng 10 năm 2005, anh Hiếu Anh gởi cho tôi CD nhạc "Ngày Tháng Cô Đơn", anh nói là vừa thu âm xong, chưa phát hành. Vì anh cũng muốn anh Vũ Hối vẽ lại cái hình bìa của CD. Rồi mới đây, tôi gợi ý anh phổ nhạc cho một số anh em bạn thơ cùng khóa 22 Thủ Đức để làm kỷ niệm một thời có nhau. Anh nói với tôi là trên bàn của anh có mấy chục tập thơ của bạn chưa đọc hết để chọn bài phổ nhạc, nhưng sẽ ưu tiên cho "Bọn Mình"(*). Bao nhiêu việc còn đợi anh, nhưng tiếc, rất tiếc, anh không thực hiện được ý định đó. 

Anh ra đi, bỏ lại phía sau tất cả những gì anh đang có trong nỗi đam mê thực hiện vì dòng nhạc đang chảy trong anh cho tình người và tình của quê hương. Ngay vào lúc 9 giờ ngày 27 tháng 11 năm 2005, tôi thật sự mất anh. Không, không thể nào. Tôi chỉ mất Hiếu Anh với cái thân xác đã bắt đầu rung chuyển theo thời khí của bốn mùa. Mà Hiếu Anh, ngay cả tiếng cười và giọng nói trong cái nguồn sống tình cảm của anh vẫn còn đó, trong tôi. Như tiếng anh hát trong điện thoại cho tôi nghe một tình khúc về "Em Pleiku" hồi cuối tuần vừa qua. Bài hát gợi tôi nhớ đến những nơi hoang dại rất thơ và nồng nàn rất nhạc của Phố Núi một thời đến, ở và đi. Đi rồi ngoái lại qua tầm nhìn xuyên suốt thời gian trên 3 thập niên, trong không gian 3 chiều thương nhớ đợi. 

Thương ư! Cả áo rách vai và quần thủng đáy, nhưng biết gói gọn trong lòng mình cái duyên dáng hồn nhiên và chất phát của Buôn, Làng. Nhớ ư! Nhớ tất cả những người cùng thời "luận kiếm", trên điêu tàn vẫn khí khái rong ca theo hồn thiêng Sông núi! Đợi ư! Đợi một cuộc trùng phùng cho hết thảy nhừng gì thất lạc trong cơn hồng thủy. 

Hiếu Anh ơi! Nhớ lắm rồi, anh hát nữa đi, đừng ngưng nghỉ: từng lời hát hương quê nhà vực dậy từng dòng thơ tự biết nẩy mầm xanh ươm giữa tháng năm khúc quân hành anh viết! Cám ơn anh, tôi còn đang đi trong khúc quân hành ấy bằng cả tâm và trí nhớ về. Tiềm thức mở ra một cổng thành Pleime (**) cho những tấm lòng hào phóng đi về. Đi cũng lắm, về cũng nhiều. Như anh Kim Tuấn, anh Phạm Huấn... và hôm nay là anh - đang trên đường về với Mẹ. 

Một nốt nhạc ngân lên từ cây đàn thùng thoát trên thinh không âm thanh "Mẹ", có mãnh lực làm ta rối cả nhịp tim và những dòng nước mắt ngỡ đã khô mà vẫn chảy. Thế đấy, Hiếu Anh ơi! Bạn làm tôi choáng ngợp cả hồn, khi Bạn khoát tay, chợp mắt đi, về! Cao Nguyên Virginia - 29/11/2005 

Thoáng Anh 

(thương nhớ về nhạc sĩ Hiếu Anh) 

mới tuần trước, anh hát trong điện thoại

 cho tôi nghe tình khúc "Em Pleiku" 

nơi hai đứa sống cùng thời rất vội 

trên đỉnh cao, lửa khói trộn sương mù 

thời trộn niềm tin yêu vào ánh thép 

cho lời thơ, ý nhạc sáng hồng lên 

cả những cánh lan rừng, những dòng thác đẹp

 cũng nồng nàn những tấu khúc không quên 

mới tuần trước, tôi gợi lời, anh hứa 

sẽ phổ thơ thành nhạc của bọn mình (*) 

những bản chúc thư của tình và lửa 

viết trong chiến tranh, viết giữa hòa bình 

"ngày tháng cô đơn" - mười bốn tình khúc mới(**) 

những bản nhạc cuối cùng anh viết gởi thân thương 

có những thoáng em tình còn vời vợi (***) 

sao thoáng anh, mới đó đã đi rồi? 

đi thanh thoát, Hiếu Anh ơi! đi nhé 

mọi người thân đang hát tiễn đưa anh 

bằng những ca khúc suốt đời anh viết 

cho quê hương và yêu dấu nhiệt thành 

trời Kentucky, chiều Đông buồn lệ tuyết 

chuông nguyện cầu vĩnh biệt một tài năng 

khúc thánh ca lời lặng trầm tha thiết 

ru hồn anh yên nghỉ cõi vĩnh hằng! 

Cao Nguyên Virginia - 28/11/2005 

------------- 

(*) "Bọn Mình"- thơ Cao Nguyên (**) CD "ngày tháng cô đơn" - 14 tình khúc mới của NS Hiêu Anh (***) "Thoáng Em" - thơ Cao Nguyên Hiếu Anh phổ nhạc trong CD "Ngày Tháng Cô Đơn" 

Đưa Anh Vào Cõi Mênh Mông 

(biệt khúc tặng Chị Hiếu Anh) 

đưa anh vào cõi mênh mông 

gót tình lướt trên bụi hồng 

lòng em không nguôi bối rối 

anh đi xa rồi, thật không? 

là không, muôn lần là không

nụ hôn anh trao còn nồng 

lời tình còn say đắm đuối 

sao anh vội vàng qua sông? 

chân em đứng giữa bụi hồng 

vẫy chào anh trong hư không 

chiều đông chuông ngân thánh thót 

tuyết rơi tràn lạnh vào hồn! 

anh đi vào cõi mênh mông 

em về trong đêm bụi hồng 

từng bước lòng nghe chới với 

xa anh thật rồi, phải không? 

xa anh thật rồi, phải không? 

là không, vạn lần là không 

hãy như bên sông anh đợi 

chờ em đem lại đóa hồng! 

Cao Nguyên 

Nhạc sĩ Hiếu Anh đã ra đi. Nhưng, mãi mãi anh, trong dòng nhạc tình giữa cõi người, qua mọi thời vẫn luôn tồn tại. Mấy trăm tình khúc anh để lại, mọi người đang hát, còn mãi hát cho quên nhọc nhằn, cho yêu thương thường hằng, cho long lanh giữa lòng người những đóa hồng nhân ái không bao giờ phai nhạt, như mặt trời không bao giờ tắt ở phương Đông với hy vọng của niềm tin yêu luôn được thắp sáng trong một thế gian u uẩn trầm buồn! Dòng sông tin yêu của anh mãi chảy trong dòng đời xuyên suốt qua lòng anh, thánh thót rơi trên từng nốt nhạc và chuyển tải qua các giọng ca tuyệt vời, với những lời thơ nồng nàn gởi đến non sông và lòng người.

Đêm rồi, sau khi đọc qua điện thoại để Hoàng Lan Chi thu âm bài thơ "Thoáng Anh" cho chương trình phát thanh Thơ Nhạc của nhạc sĩ Hiếu Anh trên Radio Hải Ngoại ở Washington DC. Cao Nguyên muốn gởi lời chân thành cám ơn đến tất cả các anh chị em thân hữu của Cao Nguyên, qua sự đồng cảm sâu sắc về nỗi buồn của một người bạn mất một người bạn. Đã gởi đến Cao Nguyên những lời chia buồn, như thể Cao Nguyên là một người anh em ruột thịt với nhạc sĩ Hiếu Anh. 

Chia buồn với một người bạn mất một người bạn, có thể là câu thơ hay nhất được diễn đạt qua tấm lòng mỗi người khi nghĩ đến nhau. Dòng truyền cảm này là một tình khúc tuyệt vời luân lưu chảy ấm nồng trong những trái tim luôn rung động với tình Đất và Người mình đã cưu mang. Lời thơ của các thi hữu thân quen là những bản tình ca vút bay lên không trung chuyển vào lòng người bằng những giọng ca truyền cảm khắp năm châu. 

Di sản Thơ Nhạc của nhạc sĩ Hiếu Anh mãi mãi luân lưu và thẩm thấu trong hôm nay và ngày mai. 

Cao Nguyên Virginia - 12/2005 

Trang tưởng niệm nhạc sĩ Hiếu Anh:

http://cothommagazine.com/index.php?option=com_content&task=view&id=269&Itemid=47