Thứ Ba, 31 tháng 3, 2020

Chúc An Vui

Chúc An Vui 

Mặt đất bây giờ bỗng rộng ra 
những chỗ đông người phải lánh xa
nhằm giữ an toàn cho cuộc sống 
vì mọi người không chỉ riêng ta 

Virus như là những bóng ma
ẩn khuất trong từng hơi thở qua 
sẵn sàng đột nhập vào trong phổi 
hủy diệt đời người từng satna  

Con ma từ Vũ Hán thoát ra 
giết người không cần chạm vào da 
tìm môi gửi nụ hôn thần chết
cực độc như cộng sản trung hoa 

Thân quyến bạn bè đành cách xa 
online gửi tặng vài đóa hoa 
kèm theo lời chúc an toàn khỏe
đợi lúc yên bình vui hát ca . 

Cao Nguyên


Hoa Đào


Hoa Đào 

Đào quanh nhà hoa đang nở rộ
đẹp  nhưng mà chỉ ngắm từ xa
đang mùa dịch vi trùng lan tỏa 
đành cấm cung xếp chỗ vẽ tranh 

Xin cùng giữ an toàn người nhé 
chờ bình yên kể chuyện vòng quanh 
mời xem tranh tôi vừa mới vẽ 
mùa đào hồng vùng Washington 

Cao Nguyên 

Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2020

Sức Mạnh Tình Thương



Sức Mạnh Tình Thương 

Nỗi buồn không của riêng ai
thời toàn cầu hóa những ngày tang thương
từ công sở đến nhà trường
nông thôn thành thị phố phường lặng yên 

Nguyên nhân bởi bọn tà quyền
cộng sản trung quốc khởi tuyên bạo hành 
vi trùng vũ hán lan nhanh 
tiêu diệt tư bản để giành độc tôn  

Quan tâm đến sự mất còn 
cá nhân tập thể hãy cùng giúp nhau 
vượt qua giai đoạn khổ đau
tạo nguồn hưng phấn đẹp màu nhân sinh 

vững vàng bảo trọng niềm tin 
chống họa diệt chủng giữ tình đồng hương  
sức mạnh tạo bởi tình thương 
sẽ diệt tan bọn bất lương vô tình . 

Cao Nguyên  

Thứ Năm, 19 tháng 3, 2020

NHỮNG GIỌT NƯỚC MẮT PHA MÁU

Khóc cười là chuyện thường tình của người đời trong dòng sống buồn vui, sướng khổ, hạnh phúc hay bất hạnh rủi ro. Vui cười buồn khóc là lẽ dĩ nhiên. Nhưng cuộc đời thật trớ trêu ! Lắm lúc con người phải dấu kín niềm đau bằng nụ cười miễn cưỡng, “trong héo ngoài tươi”, hay có khi lại phản ứng trái ngược “khi vui muốn khóc buồn tênh lại cười” hay “cười ra nước mắt”. Riêng tiếng khóc cũng được thể hiện qua nhiều sắc thái. Có khi khóc nức nở, nước mắt chan hòa. Có khi khóc thầm, nước mắt rưng rưng. Nhưng bi đát nhất là tiếng khóc không lệ, hay hơn nữa là tiếng khóc với những giọt lệ pha máu mà Cao Nguyên gọi một cách rất thơ là “giọt lệ hồng”.

Cụm từ “giọt lệ hồng” thoạt tiên làm nhiều người lầm tưởng là giọt lệ vui lệ mừng khi mẹ nhìn con chào đời, khi tình nhân siết tay nhau hẹn thề, hay khi vợ thấy chồng chiến thắng trở về..Thế nhưng ở đây, giọt lệ hồng của Cao Nguyên là những giọt nước mắt pha máu, chảy ra từ tim, trào lên mắt, tuôn thành giòng sinh mệnh ngàn năm của dân tộc.
giọt lệ - hồng?
những giọt lệ pha máu
từ tim
chảy xuyên qua mắt
buốt đau theo giòng chảy
cay đắng suốt trăm năm


Nếu hỏi tại sao những giọt nước mắt pha máu lại chan hòa sử Việt, thì nhà thơ thẳng thắn trả lời, là chỉ vì dòng sinh mệnh của dân tộc là kết tinh của khổ đau và uất hận, là máu tuôn giòng xương chất núi của các anh hùng liệt nữ đã hy sinh chống lại quyền lực qủy ám, quyết phế bỏ chủ trương hủy diệt con người nói chung và con người Việt Nam nói riêng, nhằm bảo vệ tiếng nói của lương tri và lẽ phải:
em biết
tại sao có giọt lệ hồng?
nó kết tụ bởi máu và nước mắt
từ những cái chết
vì muốn bảo vệ quê hương và đồng loại
vì muốn đối kháng với những quyền lực quỷ ám
vì muốn giữ lại lương tri trong nghiệt cay thù hận


Trong dòng lịch sử ngàn năm chống lại quyền lực qủy ám, máu dân Việt đã đổ và xương đã rơi , và những giọt lệ hồng đó đã nở thành hoa, bao lần đưa dân tộc lên đài vinh quang. Giặc Tàu đã khiếp vía. Giặc Tây cũng tan tành. Nhưng hôm nay, những giọt lệ hồng đó lại đang tuôn chảy, tạo thành biển máu chan hòa oan khiên bất hạnh trên quê hương thống khổ và chết chóc, nơi đó có những người bạn đã phải kết liễu đời mình bằng một viên đạn, một liều thuốc độc hay một dây treo cổ oan nghiệt:
hôm nay
anh muốn viết
về một thời đã qua
đầy nước mắt và máu
của bạn mình
chết bởi
một viên đạn
một liều thuốc độc
một dây treo cổ..


Không riêng gì bạn bè, mà chính những người ruột thịt cũng đã nằm xuống trong tức tưởi. Thịt xương của họ đã vun bón cho mảnh đất cha ông. Máu của họ là máu thánh, như những làn mưa đỏ au thấm xuống lòng đất mẹ chảy thành phù sa bồi bổ ruộng đồng:
chôn trong ký ức
từng dãy
từng hàng
xác của bạn anh
những người ruột thịt của anh
họ đã đứt ruột ra đi
họ đã chia thịt cho xứ sở
và máu họ trộn vào
không gian mưa lũ
đỏ au!


Quê hương hôm nay là thế! Là máu và nước mắt, đúng như Dương Thu Hương, nhà văn bộ đội cộng sản miền Bắc đã mô tả là “vũng lầy trộn vàng của giai cấp thống trị với máu và nước mắt dân tộc bị trị”. Nhưng những gì Cao Nguyên nói ra hôm nay qua giọt lệ hồng chỉ là một phần rất nhỏ, bởi lẽ còn biết bao oan khiên của thời sử đen không thể nói ra, sợ rằng con tim yếu mềm không còn đủ sức chịu đựng những cơn đau quằn quại:
có thể anh sẽ viết cho em
hiểu thêm những điều gì đó
về những giọt lệ hồng
trong tháng Tư đen và trước nữa
mà cũng có thể là không
vì anh sợ mình không vượt khỏi
những lần tim chảy máu


Nói ra hay không, thì cũng thế thôi, vì lịch sử đã ghi khắc tất cả những đau thương chất ngất đó. Hôm nay sử Việt đang bị bóp méo, nhưng một mai, khi sự thật được phục hồi và trả lại, thì sử Việt sẽ nguyền rủa bọn người vô tâm vô tính hôm nay. Giòng sinh mệnh dân tộc đầy máu lệ còn chảy mãi, không phải chỉ trong hồn tác giả, mà trong tất cả mọi người dân Việt, trong cả dòng sống và nỗi chết, nói chung trong cả cuộc đời, trong xuyên suốt lịch sử:
những giọt lệ hồng
mãi chảy
trong anh
trong đời bạn bè anh
trong giòng sống
trong giòng chết


Dòng chảy oan khiên đó sẽ chảy mãi thành dòng sử đen, như vết chém mãi còn rỉ máu, như vành khăn tang mãi nức nở trên đầu con cháu Lạc Hồng. Dòng chảy oan khiên không bao giờ ngưng tụ, đóng băng, hóa đá hay cản ngăn bởi vô tri vô giác:
giọt lệ hồng không ngưng tụ
trong đá sỏi
trong giá băng
trong câm lặng
mà chảy xuyên suốt qua mọi rào cản
của vô tri

Tính cách bi đát của bài thơ đã lên cao tột đỉnh khi Cao Nguyên gọi những gì anh viết ra hôm nay là một đoạn trong bài điếu văn gửi bạn bè. Thì ra giọt lệ hồng là thơ biến dạng thành điếu văn. Nếu hỏi điếu văn viết cho ai, thì tác giả thẳng thắn trả lời, là tất cả những ai đã nằm xuống cho Tự Do, Bác Ái, Nhân Quyền. Không nói ra thì mọi người đều biết ai là thủ phạm đã giết chết tự do, thế lực nào đã chà đạp nhân quyền, và đâu là giàn thiêu, là cỗ máy giết người kết tụ những bàn tay đao phủ bất nhân với chủ trương diệt chủng “giết giết nữa bàn tay không ngưng nghỉ”. Như thế, điếu văn cho người nằm xuống cũng chính là bản cáo trạng nhắm vào lũ ma vương qủy đỏ đang đày đọa và hủy diệt dân tộc.


Điểm đáng ghi nhận là qua những tâm cảm đau đớn với máu chảy ruột đứt, tác giả vẫn giữ thái độ bao dung với tinh thần nhân bản, đầy tình tự dân tộc. Thật vậy! Tội ác của lũ con hoang phản bội tổ tiên đã rành rành, nhưng Cao Nguyên đã nhắn nhủ mọi người không nên thù hận, mà chỉ tiếc thương cho người đã nằm xuống, và chia sẻ niềm đau với dân tộc đang bị đọa đày:
em nhớ
không nặng lòng thù hận
mà nặng nỗi tiếc thương
những người đã hy sinh
cho quê hương
và gởi lời cảm xúc
đến những con tim
đang chảy
giọt lệ hồng


Hơn thế nữa, tác giả còn dặn dò dân Việt đừng qúa bi quan vì thật ra đất nước tang thương nhưng không hẳn bi thảm, bởi lẽ bao người đã nằm xuống nhưng họ không bao giờ chết, đúng như Trần Thiện Thanh đã cảm nhận “Anh không chết đâu anh! Anh chỉ về với mẹ đêm qua”. Không những thế, những người đã nằm xuống cho quê hương chính là anh hùng chiếu sáng sử xanh, làm rạng danh Việt tộc với niềm hãnh diện muôn đời:
em cũng nhớ
không có sự bi thảm
vì người anh hùng không chết
cho những cưu mang lừa dối
và lòng thương hại


Không thù hận, không bi thảm, mà còn phải hãnh diện, bởi lẽ những người đã nằm xuống cho quê hương dân tộc là những con tim chân chính, những con người xứng đáng và những con người Việt Nam kiêu hùng:
và em nên nhớ
sự ra đi
chững chạc và dứt khóat
của những con người
có trái tim chân chính
xuyên qua
những giọt lệ hồng.


Đừng vội kết luận Cao Nguyên cổ võ cho hòa giải hòa hợp khi kêu gọi bao dung quên hận bớt thù. Là một chiến sĩ từng cấm súng, Cao Nguyên đã đổ máu cho quê hương dân tộc, rồi mãi còn tiếc thương những giọt máu oan uổng của bạn bè anh em đã nhỏ xuống lòng đất mẹ. Nhưng là một nhà thơ, Cao Nguyên cũng trải niềm tâm cảm đau thương nhưng đầy tình tự dân tộc tính nhân bản vào những vần điệu ray rứt. Đây thật là thơ, là tiếng lòng, là tiếng nức nở cuộc đời có máu và nước mắt. Cao Nguyên đã dệt thơ thành hoa tang, hòa thơ với gió hú làm điệu kèn và kết thơ thành áo quan, tiễn đưa anh linh Việt tộc vào lòng tổ quốc:
ta sẽ xé thơ ta nghìn triệu mảnh
rải giữa trời thay những cánh hoa tang
cuộn hết đêm đen làm chiếc áo quàn
mượn gió hú làm điệu kèn ai điếu


Bi đát thật đó, nhưng cũng oai hùng lắm thay! Thơ sẽ hòa vào gió hú làm vang vọng tiếng nhạc xuất quân, làm “trống Tràng Thành lung lay bong nguyệt”. Cám ơn Cao Nguyên. Kính cẩn nghiêng mình trước anh linh Việt tộc đang yên nghỉ trong lòng đất mẹ. Rồi máu sẽ nở thành hoa. Giọt lệ hồng sẽ biến thành hạt kim cương lóng lánh.. 


Ngô Quốc Sĩ 

Những Giọng Ca Nữ Trước Năm 1975

Danh Ca Thái Thanh

Thứ Ba, 10 tháng 3, 2020

Ngày Ghi Ơn


(Cẩm Sa, / Như Ngọc Hoa)

Ngày Ghi Ơn
cuối tháng năm, nghĩa trang buồn tiếng gió
vườn mộ Người hoa nở đỏ trong tim
những tiếng khóc lặng yên vừa trở giấc
nghe thân thương theo mạch đất rong tìm

tìm Người đến nơi cõi về vĩnh viễn
khoát tay chào trận tuyến phía sau lưng
giữa ánh nến chập chùng đêm đưa tiễn
hoa trao Người từng cánh lệ rưng rưng!

Ngày Ghi Ơn - nhớ Người, ta về phố
thành phố bình yên hoa nở bốn mùa
trời cuối tháng năm, đất buồn nhịp thở
vi vu thầm câu chuyện chiến trường xưa

nghe rõ cả những ước mơ rơi vỡ
trong những trái tim ngóng đợi giao mùa
mùa của lúa xanh mọc trên lửa đỏ
mùa của sen hồng ngát giữa hố bom

mỗi giao mùa, tim quặn nghìn tiếng nấc
chiến tranh đau và nhức nhối hòa bình
Người ở giữa thành phố này rất thật
một đời đi tất bật đến vô thường!

Cao Nguyên

Ngày Tháng Lênh Đênh...


thơ Cao Nguyên | nhạc & trình bày Dzuy Lynh

Ngày Tháng Lênh Đênh
ngày tháng ấy, lênh đênh rừng Việt Bắc
đạp gai thù ngàn vết cắt tươm da
chim nhìn ta, ngớ ra loài thú lạ
ngậm trái đời, nghe chát quá hương xưa
ngày tháng ấy, lênh đênh mùa biển động
mắt chia đôi nhìn sóng cuộn gần xa
tâm nôn mửa, trí ca lời hành khúc
ép niềm tin giữa ngực máu òa rưng
ngày tháng ấy, lênh đênh miền đất lạ
tiếng cười quen sao đã lạc quê hương
chân buốt giá, lòng còn nung lửa hạ
nửa đời ơi! vật vã cõi yêu thương
giữa ngày tháng của lênh đênh vô tận
ta nhớ từng khát vọng mọc trên xuân
thương ngọn lúa lên đòng bom cắt ngọn
mùa hồi sinh ngày mọn đã dần lưng!

Cao Nguyên

Nỗi Nhớ Khôn Nguôi


Nỗi Nhớ Khôn Nguôi
1 -
mới Tháng Hai, đã nhớ Tháng Tư
chưa qua Xuân đã chết nụ cười
trời gió chướng - được mùa nước mắt
tràn qua tim, chảy suốt đời người!

từ Phố Bolsa - nhìn thấy lửa
cháy đỏ trời dọc theo Sông Ba
bạn bè chết, nhớ tên từng đứa
gọi nhau vào bi khúc xót xa!


2 -
giữa Tháng Hai, đã nhớ Tháng Tư
tại ký ức nhầm ngày, lộn chỗ
hay đến kỳ siêu độ bạn ta
bốn - mươi - năm tìm không thấy mộ!


nỗi buồn ấy hiển nhiên có thực
ai không tin - cứ hỏi bạn ta
viên đạn nào bắn vào giữa ngực
khi tim còn dồn nhịp thiết tha!


3 -
Tây Nguyên ơi! gót hồng, đất đỏ
vội vàng chi đi chẳng giã từ
để bây giờ còn nghe tiếc nhớ
núi rừng xưa in cả bóng người!


Ruộng Đồng hỡi! luống cày vỡ đất
gieo cho xanh hạt giống Tin Yêu
từ mỗi chỗ đau buồn rất thật
triệu đoá hồng Nhân Ái mọc lên!


Cao Nguyên

Rừng Ơi





Rừng Ơi
Thương lắm những Bạn Của Tôi và Viết xong đoản khúc “Nỗi Buồn Còn Đó”, nhìn lại những dòng chữ chính mình viết mà thương cảm dâng lên muốn làm nghẽn nhịp thở. Bởi vì nó thực quá từ mỗi hiện trạng đính kèm qua 2 Video Clip do Uyển Diễm thực hiện về ngày tang thương 30/4/2015.
Ai đã sống thực trên từng hiện trạng ấy, mới thấm thía nỗi đau của đất, của người. Cũng vậy, ai đã sống trong môi trường khắc nghiệt giữa núi rừng hoang vu canh chừng loài thú dữ, mới thấy được nỗi đau khi rừng bốc cháy, màu lửa đỏ và tro bụi thay thế màu xanh và sinh lực của lá cây.
Khóc người, khóc đất nước bị mất là một tổng thể của tang thương là sự hiển nhiên. Khóc màu xanh của rừng bị đốt cháy chỉ là một mảng nhỏ của tổng thể đó. Vậy mà người chiến binh xưa đã từng ngủ nhiều đêm trên lá mục của rừng già dưới chân dãy Trường sơn, bổng òa lên khóc chỉ vì những lời thơ gọi Rừng Ơi!
“Mỗi khi đọc Rừng Ơi, tôi không nén được tiếng khóc. Cảm xúc tôi hòa nhập vào từng chữ, từng dòng thơ, tưởng chừng một phần cuộc sống của tôi bị đốt cháy, bị bứt lìa khỏi một kiếp người. Rừng và chúng tôi đã cưu mang lẫn nhau như chúng tôi đã cưu mang từng mảnh đất quê hương trong tim mình… “…Tôi đã đọc bài thơ Rừng Ơi từ nhiều năm qua, đọc không biết bao nhiêu lần. Mỗi lần đọc, cảm xúc tôi vẫn
trào dâng, đọc đến lạc giọng theo tiếng khóc….
” Tiếng khóc của nhà thơ Lê Mai Lĩnh theo tiếng gọi trầm thống Rừng Ơi của tôi, không phải chỉ một lần . Nếu bây giờ tôi gọi điện thoại yêu cầu Lê Mai Lĩnh đọc cho tôi nghe bài Rừng Ơi, không cách chi Lê Mai Lình có thể đọc mà không nấc lên. Cảm xúc đó đã làm lòng tôi chùng theo, dẫu chúng tôi xa cảnh rừng bị đốt cháy đã trên 40 năm! Hơn thế, khi Rừng Ơi được cất lên với tiếng hát của người lính thủy quân lục chiến Duy Lynh, cảm xúc vỡ òa theo độ rung cảm thiết tha theo từng nốt nhạc do chính anh hòa âm.
“Khi nghe tiếng gọi khản hơi bi thống từ Rừng Ơi, Rừng à ... dội lại âm âm từ vách núi đã vỡ tan và nằm sâu dưới lớp trầm tích thời gian, tôi biết mình đã gõ đúng mạch tim của âm hưởng hủy diệt. Cánh cửa tâm linh mở ra toang hoác, khí lạnh núi rừng sặc sụa ù về làm đau thêm vết cắt chiến tranh…”!
Có phải tôi bi điệu hóa cho một cung thơ hay không? Mời bạn cùng đọc lại Rừng Ơi và nghe tiếng hát của Duy Lynh để thẩm định một nỗi đau còn đó trong đời, của những người lính chiến bị bứt rời khỏi mảnh đất quê hương trong tức tưởi nghẹn ngào! Đây cũng là một điệp khúc của Nỗi Buồn Còn Đó. Thẩm thấu qua thời gian và mãi mãi hiện hữu trong lòng người lưu vong còn ngoái lại quê nhà với nỗi tiếc thương vào mỗi độ Tháng Tư Đen! Rừng Ơi!
Cao Nguyên 
&
Rừng Ơi
cư dân cũ, từ vùng trời xa vắng
gọi rừng xưa, ta nhớ lắm - rừng ơi!
thương mùa cây cúi đầu buồn tháng Hạ
lá chịu tang qua mấy chục năm rồi!
lúc ta đi, rừng sâu còn ngún lửa
lửa hận thù, cháy quá nửa đời ta
cháy bỏng màu da, làm sao lành vết sẹo
chung niềm đau, ta chẻ máu nuôi rừng
nửa máu ta có giúp rừng sống lại
đất có mừng lá biếc nẩy chồi xanh
cây có vui khi chim về hái trái
hoa có cười cho hương toả vây quanh?
ôi nhớ quá, rừng ơi! ta nhớ quá
cao nguyên xanh, hoa lá ấy - hồn ta
và cả máu chia cho rừng thuở ấy
nhắc ta về, dù bữa hẹn còn xa
về xem nắng ghẹo hoa tươi rói mặt
về thăm cây lành hẳn vết thương chưa
về ngồi giữa nắng mưa nghe đất hát
khúc đồng dao từ những khát khao xưa!
thơ ta đó, rừng ơi! ru chút nhé
ta chưa về thăm đất mẹ chiều nay
sợ hàng cây còn long lanh ngấn lệ
ta với rừng sẽ khóc giữa vòng tay!
Cao Nguyên
---
thơ : Cao Nguyên
phổ nhạc và trình bày : Dzuy Lynh

Thứ Bảy, 7 tháng 3, 2020

QUÂN SỬ VIỆT NAM CỘNG HÒA



Bộ Quân Sử Việt Nam Cộng Hòa 
(Bộ sách do cố Đại Tá Quân Lực VNCH Phạm Văn Sơn biên soạn)

Quân Sử I: Quân Lực Việt Nam Dưới Các Triều Đại Phong Kiến
http://www.namkyluctinh.com/…/1.%20Quan_Luc_VN_Duoi_Cac_Tri…
• Quân Sử II: Quân Lực Việt Nam Chống Bắc Xâm và Nam Tiến
http://www.namkyluctinh.com/…/2.%20Quan_Luc_VN_Chong_Bac_Xa…
• Quân Sử III: Quân Dân Việt Nam Chống Tây Xâm
• Quân Sử IV: Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa trong giai đoạn hình thành 1946-1955

Thứ Tư, 4 tháng 3, 2020

Giữ gìn tiếng Việt truyền thống


Giữ gìn tiếng Việt truyền thống.

Kính thưa quý độc giả,

Nhóm Vietlist.us đã cố gắng phục hồi các quyển sách Học vần của Bộ Giáo dục Việt Nam Cộng Hoà xuất bản hầu đáp ứng nhu cầu giảng dạy tiếng mẹ đẻ cho con em của chúng ta trên khắp thế giới. Cho đến hôm nay, chúng tôi đã phục hồi được quyển "Em Học Vần" và quyển "Quốc Văn Giáo Khoa Thư Lớp Dự Bị". Nhóm chúng tôi cũng góp phần biên soạn quyển Việt Sử Bằng Tranh với nhiều hình ảnh sống động do họa sĩ Vi Vi vẽ.

Việt cộng đang ra sức phá hoại tiếng Việt bằng cách cho tên Bùi Hiền soạn thảo tiếng Việt theo kiểu tiếng Tàu. Làm như vậy ngôn ngữ chúng ta sẽ bị hư hỏng. Con cháu không đọc được sử sách của cha ông và cha ông cũng không đọc được những những bài học của con cháu. Lịch sử Việt Nam sẽ bị đứt đoạn và con cháu chúng ta mai mốt sẽ chỉ học lịch sử nước Tàu. Đây là một kế sách thâm độc để phá hoại ngôn ngữ, văn hóa Việt Nam, biến người Việt thành người Tàu.

Xin quý vị Phụ Huynh và Thầy Cô vui lòng dùng các quyển sách thương yêu nầy để giảng dạy tiếng Việt cho con em và đừng dùng các quyển sách do Việt cộng xuất bản. Chúng ta không muốn con em học những từ ngữ theo kiểu Việt cộng và không muốn con em học tập những gương anh hùng giả tạo hay bán nước của bọn Cộng sản. Các quyển sách nói trên được đăng tải miễn phí trên trang web www.vietlist.us của chúng tôi. Kính mời quý vị vào xem và xin cứ toàn quyền xử dụng.

link: Em Học vần

Cuốn em học vần này kết hợp với những cái video ngắn gọn là tuyệt vời. Chúng tôi tôi đã có một số bài bằng video nhưng cần thêm nhiều video hơn nữa. Nếu quý vị nào có khả năng làm video đơn giản xin giúp chúng tôi.

Với những cái video đơn giản rất dễ cho cha mẹ dạy con tiếng Việt. Thí dụ trước khi đi làm cha mẹ dặn con học bài số 5. Khi đi làm về chỉ cần kêu con mở bài số 5 và đọc cho cha mẹ nghe. Sau đó cha mẹ chỉnh sửa những chỗ nào còn sai. Chỉ tốn cha mẹ 5, 10 phút của cha mẹ là con học được một bài rồi.


Kính thư,
Nhóm Vietlist.us